Mục lục
Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“........ Ăn không nói ngủ không nói, đi ngủ!”

”Là ngươi đem Bản công tử đánh thức!” Bạch công tử cãi lại.

“...... Vậy ngươi cho ta véo cái đuôi ngươi chơi đi“.

”Không được!”

”Nắn cái mông thì sao?”

”Không có cửa đâu!”

Bạch công tử không đếm xỉa tới nàng, ôm cái đuôi, thu lại móng vuốt, cuộn người thành một nắm lông, ngủ tiếp.

Ông trời phù hộ nàng ở trong mộng không nên suy nghĩ bậy bạ a..... Hạ Noãn Ngôn cũng xoắn xuýt đi ngủ.

Không biết có phải quyết định trước tiên ngủ rõ ràng là rất hữu hiệu hay không, nàng thế nhưng cũng có cảm giác an ổn ngủ tới hừng sáng.

Sau khi tỉnh lại, chính là lặp lại gần như cùng cuộc sống ngày hôm qua, chính là vừa đến buổi tối liền càng rối rắm.

Qua vài ngày như vậy, Hạ Noãn Ngôn thực buồn bã nhìn ánh trăng trên trời.

Là đêm trăng tròn a..... Nàng sao lại cảm thấy nàng thật muốn biến thân rồi?

Sáu ngày sau đó, trong lúc vô tình nàng lại làm cho cánh tay Gia Cát Mộ Quy trở về như cũ.

Hạ Noãn Ngôn thở phào nhẹ nhõm.

Được cứu rồi!

Để ăn mừng cánh tay Gia Cát Mộ Quy khôi phục bình thường, hai người bọn họ và Tiểu Vương Gia cùng ăn cơm với nhau.

Trên bàn cơm, Hạ Noãn Ngôn tự nhiên lại nói không có tay phải như vậy thật không tiện.

Tiểu Vương Gia không để ý tới ánh mắt Gia Cát Mộ Quy, buột miệng nói ra, “Sẽ không a, hoàng đế ca ca hai tay đều có thể dùng, hơn nữa tay trái còn linh hoạt hơn so với tay phải!”

Bởi vì cảm thấy chuyện giúp cởi quần áo này thật sự là..... Không nên lộ ra, Hạ Noãn Ngôn cũng còn chưa cùng Tiểu Vương Gia nói qua cái này.

“........ Hả?”

”Thật sự a, ngươi không chú ý tới hắn luyện võ để lại vết chai đều là bên tay trái sao?

“......... Hắn trước kia có nói, ta quên mất“.

Hạ Noãn Ngôn để đũa xuống, “Tiểu Vương Gia, ngươi đi về trước đi.”

Dưới trường hợp quá mức bao lực đẫm máu, không thích hợp cho trẻ em vây coi.

Tiểu Vương Gia nhìn này, nhìn kia, rồi phát hiện chính mình giống như nói cái gì đó không nên.

Le lưỡi, hắn từ trên ghế trượt xuống, nhanh như chớp chạy ra khỏi phòng.

Ôi chao, con thỏ tỷ tỷ đang nghiến răng, hắn xem hoàng đế ca ca thật không xong rồi!

Nhưng mặt hoàng đế ca ca đỏ, sao giống như là con thỏ tỷ tỷ muốn ức hiếp hoàng đế ca ca rồi ư?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK