Lý Quân ở lại nhà dì một lúc rồi rời đi. Chu Vũ Hàn ngồi lại với Bạch Vi.
Thật lòng mà nói, Lý Quân thật sự có chút thất vọng về cô em gái này.
Cô ấy cũng giống như chú của anh, quá mức xu nịnh.
Không lâu sau khi rời khỏi nhà dì thì Lý Quân nhận được điện thoại của Chu Bỉnh Khôn.
Chu Bỉnh Khôn nói rằng khối nguyên thạch kia đã được chở về bảo tàng của ông, công nhân đang chuẩn bị giải thạch để xem bên trong có bao nhiêu phỉ thúy.
Lý Quân đương nhiên không có ý kiến gì, cứ để Chu Bỉnh Khôn muốn làm gì thì làm.
“Đúng rồi, chủ tịch Chu, nghe nói gần đây có một bữa tiệc tối dành cho giới thượng lưu đúng không? Tôi muốn đưa vài người thân đi tham gia.”
Chu Bỉnh Khôn nghe vậy thì cười lớn nói: “Thật ra bữa tiệc tối lần này chính là vì viên phỉ thúy này, buổi tiệc tập hợp những người giàu có trong thành phố, đến lúc đó vừa vặn có thể bán phỉ thúy đi.”
Chu Bỉnh Khôn nói ra ý tưởng của mình.
Vào buổi tối, khối nguyên thạch phỉ thúy đã được cắt ra.
Chu Bỉnh Khôn gọi điện thoại đến báo tin, tổng cộng có gần sáu mươi ki-lô-gram đế vương lục, trị giá sáu tỷ.
Theo thỏa thuận trước đó của hai người, Lý Quân được hưởng ba phần mười số tiền, tức là một tỷ tám.
Như vậy, lân này Lý Quân không cần bỏ ra một đồng nào, mà lại được một khoản tiền lớn một tỷ tám.
Chu Bỉnh Khôn càng vui mừng hơn, ông ấy chỉ bỏ ra một trăm năm mươi triệu, mà lại thu về hơn 4 tỷ.
Lợi nhuận thế này, Chu Bỉnh Khôn trước giờ chưa từng dám nghĩ tới.
Đồng thời càng thêm ngưỡng mộ Lý Quân.
Sau năm ngày, Lý Quân cùng gia đình cô đi vào khách sạn Biển Mây, nơi tổ chức bữa tiệc tối dành cho giới thượng lưu.
Lấy ra thiệp mời, họ bước vào.
Hôm nay chú của anh mặc một bộ vest, mặc dù đã già nhưng vẫn có vài phần phong độ.
Còn dì anh Lý Mộng Vân mặc một chiếc váy dạ hội, đi bên cạnh Bạch Vi càng thêm xinh đẹp rực rỡ.
Bạch Vi dù có tính cách ra sao, nhưng chắc chắn thừa hưởng gen ưu tú của dì anh, nhan sắc tuyệt đỉnh.
Đến cả Trương Siêu cũng không thể không dành hết tâm tư để chiếm lấy Bạch Vi.
Toàn bộ đại sảnh của buổi tiệc tụ tập những người nổi tiếng trong giới thượng lưu ở thành phố, nam thanh nữ tú đều xinh đẹp tươm tất, khí chất phi phàm.
Ngược lại Lý Quân không coi trọng loại tiệc này, chỉ mặc một bộ quần áo thoải mái, khiến cho khi bước vào liên gây chú ý cho rất nhiều người.
Tại một bữa tiệc nơi giới thượng lưu tụ họp, mặc quần áo thoải mái xuất hiện cũng là một điểm nhấn.
“Anh, lát nữa anh cố gắng đừng đi gần em, kẻo người ta tưởng anh là bạn trai của em, rất nhiều thiếu gia công tử nhà giàu có lẽ sẽ từ bỏ làm quen với em.”
Bạch Vi do dự một chút, rồi dặn dò Lý Quân.
Lý Quân im lặng một chút, cô em gái này của mình chỉ chăm chăm nghĩ đến việc bước chân vào giới thượng lưu, chuyện của Trương Siêu xem ra vẫn chưa khiến cô ấy rút kinh nghiệm.
“Bạch Vi, Lý Quân, các người đã đến rồi sao?”
Lúc này, một giọng nói vui mừng vang lên.
Chu Vũ Hàn mặc váy dài màu đen, cười nhẹ nhàng bước tới.
"Vũ Hàn, sao cậu cũng ở đây?"
Bạch Vi nhìn thấy Chu Vũ Hàn liền có chút ngạc nhiên.
Danh Sách Chương: