Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mã Minh bên cạnh nhịn không được nói: "Lý tiên sinh, anh đừng gây rối thêm nữa, anh không thấy tên kia đạp một cái thì sàn nhà lõm thành cái hố sao? Anh là

khách quý, nếu anh bị đánh chết, bọn tôi sao chịu trách nhiệm được chứ!”

Mã Minh này nói chuyện rất âm hiểm làm cho Lý Quân nhíu mày, nhưng mà anh cũng lười so đo với loại tiểu nhân như gã.

Lý Quân trực tiếp cất bước đi vào bên trong đám đông.

“Lý tiên sinh, ngài đừng xúc động...”

Thư ký Hà vội vàng mở miệng.

Nhưng Lý Quân lại giống như không nghe được lời can ngăn của cô.

Mã Minh bĩu môi: "Thư ký Hà, người ta muốn đi chịu chết, chúng ta làm sao. mà ngăn được, đây là con cháu thế gia, chắc cũng học được ba cái võ mèo quào, cái gì mà Taekwondo, Karate, hừ, học được vài ba chiêu thì ảo tưởng mình lợi hại.”

“Cái này...”

Trong mắt thư ký Hà tràn ngập sầu lo.


Nhưng Lý Quân không nghe cô nói, cô cũng không có cách nào.

Lúc này, người của tập đoàn Hạo Thiên bị tên đầu trọc kia đánh gục một đám, những người còn lại không dám xông lên, cố gắng duy trì khoảng cách mấy mét với tên đầu trọc.

Lý Quân vừa xuất hiện đã hấp dẫn ánh mắt người xung quanh.

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn thanh niên trẻ tuổi đột nhiên xuất hiện này.

“Anh tìm Lý Thất Phu làm gì?”

Lý Quân đi tới trước mặt Đầu Trọc, nhàn nhạt hỏi.

Nhìn bộ dáng thong dong của Lý Quân, ánh mắt đầu trọc lộ ra vài phần kinh ngạc.

Người khác không ai dám tiến lên, mà Lý Quân lại dám đứng ra. Hắn trên dưới đánh giá Lý Quân vài lần, rồi lắc đầu.

Người trẻ tuổi này tuy rằng rất bình tĩnh, nhưng không giống như người luyện Võ.

Hắn vẫn nói: "Nghe nói Lý Thất Phu là vua của đất Thanh Châu, hơn nữa võ nghệ cao siêu, đàn em của anh ta cũng rất lợi hại, nên tôi muốn cùng Lý Thất Phu so tài chút!”

“Nhưng bây giờ xem ra không cần, gọi cả nửa ngày mà Lý Thất Phu cũng không dám lộ mặt, đàn em anh ta thì ai nấy yếu nhớt, tập đoàn Hạo Thiên cũng chỉ là hư danh mà thôi.”

Đối phương ngang nhiên nói.

Nghe hắn nói như thế, rất nhiều nhân viên trong tập đoàn Hạo Thiên đều lộ ra vẻ mặt phẫn nộ.

Các site khác đang và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà..

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé


Tập đoàn Hạo Thiên chính là thế lực số một Thanh Châu, nếu bình thường có người dám nói như vậy, đã sớm bị đánh đến mức cha mẹ cũng không nhận ra. Nhưng hôm nay cao thủ của tập đoàn đều ra ngoài làm việc nên mới cho đối phương cơ hội kiêu ngạo như thế.

“Lý Thất Phu không có ở đây, tôi đánh với anh.”

Lý Quân nói.

Anh có thể đoán được sơ sơ thực lực người này chắc là đang ở cấp bậc Minh Kình đỉnh phong, hơn nữa còn là loại người trời sinh đã có sức mạnh rất lớn.

Nên Minh Kinh đỉnh phong của hắn sẽ lợi hại hơn cao thủ Minh Kinh đỉnh phong bình thường.

Cho dù là cao thủ Ám Kình, cũng chưa chắc có thể đánh bại được hắn. Minh Kình, Ám Kình chỉ là một cách phân chia thực lực dựa trên sự thấu hiểu của bản thân về võ thuật, nên không nhất thiết cứ là Ám Kình thì sẽ mạnh hơn

Minh Kình.

Lấy ví dụ như một người phụ nữ am hiểu vật lộn cũng chưa chắc có thể đánh thắng tên đàn ông to con cao hai mét chưa từng học kỹ thuật vật lộn.

Theo quan sát của Lý Quân, nắm đấm của người này sẽ có lực khoảng hai ngàn cân.

Một cú đấm hai ngàn cân có thể đốn ngã một cây cổ thụ to bằng một người trưởng thành.

Cao thủ Ám Kình bình thường mà trúng một quyền của hắn thì xương cốt ngay lập tức gãy vụn, cho dù có nhiều kỹ thuật cũng không phát huy được.

Thời xưa có mãnh tướng như Lý Nguyên Bá, Lý Tồn Hiếu cũng là những người có sức mạnh trời sinh, ba cái cao thủ võ lâm cao, hai ông này chỉ cần nện một chuỳ là nát bét.


Mà người trước mắt này cũng giống như vậy.

Nhưng mà người này tứ chỉ phát triển quá mức, đầu óc lại rất đơn giản, không biết bị ai giật dây mà chạy tới đây tìm Lý Thất Phu gây phiền toái.

Lý Quân nói xong, xung quanh ồn ào, xôn xao.

Vừa rồi bọn họ đều thấy được sự lợi hại của đầu trọc, vậy mà Lý Quân vẫn cứng miệng đòi đánh nhau với hắn!

Mà tên kia cũng đang hoài nghỉ là hắn lãng tai nghe nhầm, phải xác nhận lại: "Cậu đánh với tôi hả?"

“Đúng vậy." Lý Quân gật đầu.

Ai ngờ tên đầu trọc lắc đầu: "Tôi không đánh với cậu đâu, ông nội tôi nói, không cho tôi động thủ với người bình thường.”

“Ai nói với anh tôi là người bình thường.”

Lý Quân bị đối phương chọc cười, lười cùng hắn nói nhảm, anh bước về phía trước một bước, giơ tay lên đánh về phía đầu trọc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK