Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Quân thật ra rất kính trọng Tống Bạch Long, dù sao ông ta cũng dạy y thuật cho Lý Quân.

“Chú Tống, cứ gọi tôi là Lý Quân.”

“Cậu là lão đại của tôi.”

Tống Bạch Long cười lớn.

Người phụ nữ trẻ bên cạnh nhìn với ánh mắt kỳ lạ.

Thân là giám đốc viện nghiên cứu, bình thường Tống Bạch Long là người †ỉ mỉ và cực kỳ nghiêm túc.

Đây là lần đầu tiên cô thấy giám đốc đối xử nhiệt tình với một người như vậy, còn gọi người đó là lão đại.

Cô không khỏi càng thêm tò mò về Lý Quân.

Hai người trò chuyện một hồi lâu, Lý Quân mới đi vào vấn đề nói: “Chú Tống, lần này tôi đến gặp chú là vì có chuyện làm ăn, muốn hợp tác với chú.”

“Tôi biết viện nghiên cứu của chú cần rất nhiều kinh phí, nếu việc kinh doanh này thành công, toàn bộ kinh phí cho viện nghiên cứu của chú sẽ do tôi chỉ trả.”

Nghe Lý Quân nói như vậy, Tống Bạch Long lập tức hưng phấn.


Ông ta biết năng lực của Lý Quân, truyền nhân của lão đầu, nếu anh nói có thể kiếm nhiều tiền thì nhất định không nói dối.

Người phụ nữ bên cạnh hơi ngạc nhiên. Kinh phí mỗi năm của viện nghiên cứu đều hơn mười tỷ, vì kinh phí khổng lồ này mà Tống Bạch Long đã kêu gọi đầu tư khắp nơi, nộp đơn lên cấp trên,

xin ông bà.

Bây giờ người thanh niên này lại nói rằng anh sẽ chỉ trả toàn bộ kinh phí cho viện nghiên cứu, khẩu khí cũng quá lớn.

Tuy nhiên, mặc dù trong lòng có nghỉ ngờ nhưng cô cũng không dám nói gì.

Cô chỉ cần im lặng lắng nghe.

“Chú xem cái này.”

Lý Quân lấy chiếc hộp ra, để lộ cao đen bên trong. Sự chú ý của Tống Bạch Long lập tức bị hấp dẫn. “Đây là gì?

“Một bảo bối, chờ một chút tôi làm thí nghiệm cho chú xem rồi chú sẽ biết.”

Vừa nói, Lý Quân vừa cầm một con dao gọt hoa quả trên bàn cà phê lên, làm vài động tác trên cánh tay nhưng không nhẫn tâm thực sự xuống tay.

Thế là Lý Quân nắm lấy cánh tay của Tống Bạch Long, chém mạnh vào cánh tay của ông, máu lập tức chảy ra.

Tống Bạch Long nhìn Lý Quân với vẻ mặt khó hiểu.

Cô gái trẻ bên cạnh thậm chí còn hoảng sợ kêu lên: “Anh đang làm gì vậy?”

Lý Quân phớt lờ cô, lấy trong hộp ra một ít cao đen bôi lên vết thương.

“Chú có cảm giác gì đặc biệt không?”

Lý Quân nhìn Tống Bạch Long.

“Cảm giác hơi đau!” Tống Bạch Long nói.

Tuy có y thuật siêu phàm nhưng ông không phải là võ giả, ông chỉ là một người bình thường.

Cơn đau do dao chém khiến ông không khỏi hít vào một hơi.


Lý Quân: “...”

Một phút trôi qua.

Lý Quân gỡ miếng cao đen đã cứng xuống.

Những vết thương được bao phủ bởi lớp cao đen đã lành lại.

Lúc này, đôi mắt của Tống Bạch Long mở to.

Thân là thần y, đương nhiên ông hiểu được điều này có ý nghĩa gì.

“Đây quả thật là một thứ thần kỳ!”

Tống Bạch Long liên tục kêu lên.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Người phụ nữ bên cạnh nhìn cao đen, ánh mắt sáng ngời. “Đây là công dụng của cao đen này, có thể giúp vết thương lành lại nhanh chóng. Nhưng tôi không biết thành phần của cao đen này là gì, cho nên đây chính là mục đích tôi tìm đến chú.”

“Ngoại trừ kinh phí của viện nghiên cứu, nếu như cậu hứa về sau có cái gì tốt thì nhớ tìm đến tôi, tôi sẽ giúp cậu chuyện này.” Tống Bạch Long nói.

“Không thành vấn đề!” Lý Quân gật đầu.


Tống Bạch Long lập tức vui vẻ n ao cho tôi.”

Nói xong, ông cầm lấy chiếc hộp từ tay Lý Quân, nhặt một ít cao đen rồi bắt đầu quan sát cẩn thận.

Ông lẩm bẩm: “Nó có thể lập tức chữa lành vết thương trên da, tức là chất này có thể khiến tế bào phát triển nhanh chóng.”

“Tôi đoán vai trò của nó không chỉ là chữa lành vết thương mà còn tái tạo tế bào và trẻ hóa tế bào.”

“Nếu nó có thể làm trẻ hóa các tế bào lão hóa thì giá trị sẽ quá cao.” Nghe nói như thế.

Lý Quân cũng không nhịn được nói: “Đây chẳng phải là có thể trường sinh bất tử sao?”

Tống Bạch Long lắc đầu: “Trường sinh bất tử là chuyện không có khả năng, nhưng có thể kéo dài tuổi thọ của một người lên mười, thậm chí mấy chục năm.”

“Được rồi, nếu không còn việc gì khác thì cậu cứ để lại số điện thoại, có tin tức gì tôi sẽ gọi cho cậu.”

Tống Bạch Long nóng lòng muốn đi vào trong, không muốn lãng phí một giây phút nào.

Lý Quân ghi lại một số điện thoại rồi đưa cho người phụ nữ bên cạnh. Người phụ nữ đích thân tiễn Lý Quân ra ngoài. Mãi cho đến khi Lý Quân đi xa, cô mới quay trở lại.

Cô lẩm bẩm: “Người trẻ tuổi này không phải là thiên tài y học mà giám đốc đã nhắc đến trước đó chứ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK