Nhìn thấy những con rắn đầy màu sắc sặc sỡ này khiến tôi sợ hãi quăng vội cái giỏ tre đi và túm lấy lão Lưu chạy nhanh ra khỏi miếu. Chúng tôi chạy một mạch xuống sườn núi. Do lão Lưu đã già nên mới chạy một lúc thì lão ấy đã thở không ra hơi, không thể tiếp tục chạy được nữa! Tôi ngồi bệt xuống mặt đất thở hổn hển, nhớ lại cảnh tượng trong miếu mà bất giác tôi nổi hết cả da gà, từ nhỏ đến lớn tôi chưa bao giờ thấy nhiều rắn như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.