Nhìn thấy gã côn đồ kia bước vào trong tiệm cháo Kim Gia mà tim tôi muốn nhảy ra khỏi cuống họng, mặc dù hắn là một người xấu nhưng dù sao đó cũng là một mạng người. Tôi đã cố gắng hết sức để gọi hắn lại nhưng hắn ta giống y như là một người bị điếc vậy, hắn không hề có bất kỳ một phản ứng nào cả. Tôi đứng dậy trơ mắt nhìn hắn đang lờ đờ mở cửa tiệm cháo và bước vào bên trong. Ngay khi hắn vừa bước vào bên trong thì lập...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.