- Nè Trần Đạt ngày mai là mày kết hôn rồi còn ngồi ở đây uống rượu làm sao mà mai làm lễ đc
- Kết hôn? Có gì vui chứ? Kết hôn với một người mình ko yêu thì làm sao mà vui đc cho nên tụi mày á có kết hôn thì kết hôn với người nào mà mình thật lòng yêu thương ấy ko thì khổ lắm ( Trần Đạt nói)
Những người bạn ngồi đấy nghe cũng ko suy nghĩ gì nhiều vì cậu ta đang say mà
Trần Đạt hôm đó nếu như ko có bạn mình đưa về thì chắc kết quả cũng chẳng khá hơn Đỗ Minh đâu
Sáng hôm sau là ngày diễn ra lễ cưới Trần Đạt thức dậy đầu đau như búa bổ vì hôm qua uống quá nhiều rượu nhưng vẫn phải miễn cưỡng dậy để làm lễ
Buổi lễ cưới hôm đó có rất nhiều người đến tham gia đều là những người có máu mạch trong kinh doanh cả Lục Tuyết thì cười hớn hở cùng Trần Đạt chào khách còn anh mặt ko nở nổi một nụ cười
Khi giờ lành đến 2 người khoác tay nhau đi vào nhưng đến lúc chuẩn bị đọc tuyên thệ thì cô em họ chạy vào hét lên
- Anh Trần Đạt chị Đỗ Minh bị tai nạn đang nằm trong bệnh viện kìa
Anh nghe thấy như hồn vía lên mây chẳng còn biết gì nữa 3 chân 4 cẳng chạy thẳng vào bệnh viện bỏ lại Lục Tuyết và tất cả khách ngồi đấy mọi người đều ngỡ ngàng chỉ có Lục Tuyết thấy vậy thì chạy theo
Khi đến bệnh viện anh túm một cô y tá lại hỏi
- Cô ơi cô có có biết bệnh nhân tên Đỗ Minh đang nằm ở đâu ko
Sau khi cô ý tá chỉ anh ngay lập tức chạy đến cái phòng đó khi anh đến thì mẹ anh, Trần Hùng và Đỗ Phương đều đang ở đó
Anh chạy đến bên giường bệnh gục mặt xuống tay cô mà khóc nói ra rất nhiều lời xin lỗi lúc này Lục Tuyết cũng đuổi đến cô chạy vào nắm lấy tay của Trần Đạt định lôi anh đi rồi cô nói
- Trần Đạt anh làm sao vậy hôm nay là ngày cưới của em với anh mà anh lại chạy đến đây vì một người con gái khác anh coi em là cái gì
Lúc này một bàn tay kéo tay cô ta ra rồi một cái tát giáng xuống mắt của ả đó là cái tát của Đỗ Phương sau khi tát xong cô chửi
- Em gái tôi thành ra như vậy còn ko phải là vì cô sao nếu cô ko cướp bạn trai nó thì nó thành ra thế này à
- Thế như vậy thì đứa con trong bụng tôi phải làm sao nó là con của Trần Đạt là cháu của nhà họ Trần ( Lục Tuyết hét lên)
Lúc này sấp giấy trên tay mà Đỗ Phương cầm từ nãy đến giờ ném thẳng vào mặt của ả ta rồi cô nói
- Cô tự xem đi đứa con trong bụng của cô ko có một chút huyết thống với Trần Đạt hết
Cô ả như ko tin cầm sấp giấy xét nghiệm dưới đất lên đọc đúng là ko có một chút huyết thống nào nhưng cô ta vẫn ko chịu thừa nhận vội nói
- Ko chắc chắn là cô tạo ra để hãm hại tôi
Cô ta thấy mẹ Trần Hùng đang đứng bên cạnh cô ta vội nắm lấy tay bà ấy nói
- Mẹ à! Mẹ tin con đi đứa con trong bụng là con của Trần Đạt là cháu của mẹ mà
Bà ấy trực tiếp tát vào cái mặt bên kia của cô ta rồi nói
- Cô dám lừa nhà họ Trần của tôi cô xem chúng tôi là một lũ ngu hết phải ko
Cô ta ôm lấy cái mặt bị sưng vù lên rồi quỳ xuống vội nói
- Ko phải đâu mẹ