Đỗ Đoan bị anh cốc đầu nên hơi đau
- Em thử nghĩ đi nếu như mà nhờ cô Đỗ Minh thì thể nào cũng sẽ đến tai của mẹ mà em nghĩ mẹ đồng ý cho tụi mình làm chuyện này à ( Đỗ Dũng phân tích cho em của mình)
- Vậy chứ anh tính nhờ ai?( Đỗ Đoan hỏi)
- Cô Tiểu Lam ( Đỗ Dũng nói)
- Tại sao lại là cô ấy ( Đỗ Đoan hỏi)
- Đơn giản thôi vì cô ấy ko thông minh giống như mẹ và cô của mình chỉ cần bịa ra một câu chuyện hợp lí thì chắc chắn cô ấy sẽ tin ( Đỗ Dũng nói)
- Nhưng lỡ cô ấy nói lại với cô Đỗ Minh thì sao ( Đỗ Đoan hỏi)
- Ko đâu cô ấy rất kín chuyện ko nói đâu ( Đỗ Dũng trả lời
2 đứa trẻ quyết định như vậy mà chúng cũng sẽ có cách để gặp riêng đc Tiểu Lam
Sáng hôm sau 2 chị em cùng nhau đến công ty hôm qua 12h đêm Đỗ Minh mới về đến nhà thành ra là hôm qua tiếp khách xong là đi phượt với Trần Đạt luôn may mà lúc đó Trần Hùng về rồi
Hôm nay sáng sớm Trần Hùng đã gọi cô lên văn phòng của anh ta Đỗ Phương đứng ngoài cửa nhớ lại những chuyện xảy ra tối qua cô nghĩ-
thầm
- Trời ơi! Tối qua mày làm cái gì vậy Đỗ Phương
Nhưng cô cũng lấy hết can đảm bước Trần Hùng đang làm việc ở trước máy tính thấy cô vào đưa cho cô một tập hồ sơ cũng chỉ là nghiên cứu với đối tác bình thường thôi nhưng chuyện quan trọng ko phải là chuyện đó anh hỏi cô
- Trước là luật sư nào giữ di chúc của bố mẹ em vậy
- Là luật sư Văn Thành ở văn phòng luật Đại Quang ( Đỗ Phương trả lời)
- Vậy để mấy hôm nữa chúng ta đến văn phòng luật đó em đặt hẹn với vị luật sư đó đi ( Trần Hùng nói)
Cô biết là Trần Hùng đang giúp cô chỉ cần có lời khai của tên luật sư ấy thì chuyện cô lấy lại công ty mới dễ dàng đc
Cô bàn bạc với anh một tí rồi hỏi anh
- Tại sao anh lại phải giúp tôi
- Anh giúp em vì chúng ta đang hợp tác và quan trong hơn nữa
Trần Hùng đột nhiên đứng dậy nắm lấy tay cô nói
- Hơn nữa giờ em là người phụ nữ của anh
- Ai là người phụ nữ của anh ( Đỗ Phương nói)
- Em nói như vậy là muốn phủi hết mọi chuyện hôm qua vậy để anh nhắc lại cho em nhớ nhé
Nói rồi Trần Hùng áp sát cô vào tường rồi lại đặt lên cô một nụ hôn nữa rồi anh hỏi
- Em đã nhớ lại chưa
- Em nhớ rồi
Nói rồi cô đẩy anh ra rồi chạy về phòng làm việc của mình mặt cô lúc này đỏ bừng lên đồng nghiệp của cô thấy vậy hỏi
- Thẩm Phương cô ko sao chứ
- À tớ ko sao ( Đỗ Phương trả lời)
- Ko sao mà mặt đỏ như quả gấc thế kia
- À chắc tại thời tiết hơi nóng ( Đỗ Phương nói)
Quan hệ giữa cô và Trần Hùng chỉ có mấy người thân thiết biết cũng ko chuyền rộng khắp công ty mà mối quan hệ đó cũng chỉ bình yên đc mấy ngày thì sóng gió ập đến
Hôm sau tại sân bay một cô thiếu nữ cở hai mấy tuổi xuống sân bay cô ta vừa xuống sân bay thì nói
- Trần Hùng à! Em về rồi
Cô ta vẫy một chiếc taxi đi thẳng đến công ty của Trần Hùng cô ta đến quầy tiếp tân nhân viên tiếp tân lễ phép hỏi
- Chào chị? Chị cần gặp ai ạ
- Tôi muốn gặp Trần Hùng ( Cô ả trả lời)
- Vậy chị có hẹn trước ko ạ ( Tiếp tân vẫn lễ phép hỏi)
- Cái gì? Tôi mà cũng cần hẹn trước à? Cô có biết tôi là ai ko ( Cô ả quát mắng vào mặt của cô tiếp tân)