- Ko biết là nhờ vào thủ đoạn gì mà ngồi đc vào vị trí này hay lại nhờ chị của mình nài nỉ với sếp
- Là kẻ nào vừa nói lập tức đứng dậy cho tôi ( Đỗ Phương nghe thấy liền quát lớn)
Cô ả phó phòng cũng ko ngần ngại mà đứng dậy Đỗ Phương thì cũng là một con người rất hiền lành chỉ đi xuống chỗ cô ta ngồi và " Bốp" tặng cho cô ta một cú tát trời giáng khiến cho cô ả là mặt từ đằng ở trước mà gần như lật hẳn ra đằng sau. Nếu như mình ở đó mình chỉ muốn hỏi Đỗ Phương một điều thôi là mặt cô ta dày như vậy chị đánh như thế có đau tay ko chị? Sau cú tát đó mà cả phòng im lặng trong 5 giây và một sói tiếng xì xào bắt đầu phát lên
- Đáng đời cô ta ai kêu dám chọc vào thư ký của sếp tổng làm gì?
- Cô ta ỷ mình là phó phòng cứ ỷ mình là phó phòng suốt ngày cứ ức hiếp người khác
Cô ta bị đánh trước bao nhiêu con mắt rất nhục nhã rồi còn nghe những lời xì xào bàn tán này cô ta hết ầm lên
- Mấy người im hết cho tôi ai cho mấy người có quyền sỉ nhục cấp trên của mình như vậy hả
" Bốp" lại một cái tát nữa xuống mặt cô ta nhưng cái tát này là của Đỗ Minh cái tát vừa hạ xuống mặt cô ta thì Đỗ Minh nói
- Ko cho phép cấp dưới nhận xét về hành động của mình lại sỉ nhục cấp trên tội sau còn nặng hơn tội trước cô nghĩ tôi nên xử lí cô thế nào
- Cô làm sao mà là cấp trên của tôi đc ko biết là dùng thủ đoạn gì mới có đc vị trí này ( Cô ta vẫn cố gắng cãi lại)
- Thật là nực cười cho dù tôi có làm gì thì cũng là trưởng phòng do tổng giám đốc chọn con hơn một số người chờ hốc cả mõm ra vẫn chỉ ngồi đc 1 vị trí, mà nhìn cô cũng còn khá trẻ mà ngồi đc vào vị trí này chắc cũng ko phải có mối quan hệ tầm thường đâu nhỉ ( Đỗ Minh từ tốn nói với cô ta)
- Cô như vậy là có ý gì?( Cô ta giận đến nỗi tím cả người)
Nhìn thái độ của cô ta cộng thêm những lời Đỗ Minh nói và thái độ làm việc của cô ta những lời đàm tiếu bắt đầu phát ra
- Chẳng lẽ những gì trưởng phòng Thẩm nói là thật
- Chứ còn gì nữa với loại người như cô ta mà có thể ngồi lên vị trí này thì ko đơn giản
Cô ta giận quá hóa định đánh Đỗ Minh nhưng khi bàn tay dơ bẩn của cô ta gần đến mặt Đỗ Minh thì có một bàn tay khác giữ lại đó là Trần Đạt anh ta nhìn cô với ánh mắt viên đạn cảnh cáo
- Phó phòng cô như vậy là nghi ngờ mắt nhìn người của tôi và anh trai tôi sao
- Ko tôi ko có ý đó ( Cô ta luống cuống)
- Mong là như vậy đừng tưởng tôi ko biêt là làm sao cô có thể ngồi ở vị trí này ( Trần Đạt nói)
Rồi bàn tay mà anh đang nắm tay cô ta cũng thả ra nhưng nói là thả thì hơi nhẹ phải nói là anh ấy hất tay của cô ta ra sau đó còn ko quên lấy chiếc khăn tay trong túi áo lau tay của mình chắc là tay của cô ta cũng bẩn lắm. Trần Đạt quay ra đưa cho Đỗ Minh một sấp tài liệu đó là bảng kinh doanh của công ty trong những năm qua muốn cô tổng hợp rồi dặn dò cô mấy câu rồi rời đi Đỗ Phương cũng trở về phòng làm việc của mình