Lưu Nhất Phàm luôn đè nén tức giận trong lòng, ở trước mặt Hạo Dương ít nhiều gì phải nể nang, gã không tiện châm chích Cảnh Ngôn. Giờ Cảnh Ngôn, Hạo Dương tạm rời đi, Lưu Nhất Phàm không nhịn được nữa, nếu không trút bực tức ra thì cả người ngứa ngáy. Nghe Lưu Nhất Phàm nói mấy người khác ngó nhau, không tỏ ý kiến. Nói thật thì lúc trước ấn tượng của họ với Cảnh Ngôn không tốt nhưng cũng không xấu, họ cho rằng người khiến Hạo Dương xem trọng như vậy chắc có điểm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.