Ừ, chắc vì dạo này lo âu, thần hồn không yên ổn nên mới nghe nhầm. Đúng, đúng là vậy. Phải tĩnh dưỡng mới được, nếu không sẽ bệnh nặng. Viên Kế Hổ gật gù, đầu óc suy nghĩ lan man. Giọng Cảnh Ngôn lại vọng vào: - Viên thành chủ bây giờ không rảnh thì chút nữa ta đến vậy. Vèo! Lần này Viên Kế Hổ khẳng định mình không lảng tai, bên ngoài đúng là có giọng nói rất giống của Cảnh Ngôn. Viên Kế Hổ lắc người nhanh nhẹn mở cửa xông ra ra ngoài phòng. Viên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.