Biểu tình Tiêu Viêm trở nên nghiêm túc.
Tiền Trấn, Tôn Hiểu cũng nhíu chặt mày.
Vào Thiên Trận giành kim lệnh không phải chuyện nhỏ, không dễ bắt giữ võ giả giành được kim lệnh, rất có thể khiến cao tầng học viện đều nhúng tay vào.
Tiêu Viêm nhìn Tiền Trấn:
- Trong cao tầng học viện có nhiều người ôm thái độ lạc quan với thành tựu tương lai của Cảnh Ngôn. Nếu Hình Pháp Điện tập nã tiểu tử này e rằng ta không cách nào hoàn toàn làm chủ!
Tiền Trấn nhíu mày nói:
- Tiêu Viêm chấp sự, Cảnh Ngôn giết đệ tử cao đẳng Đạo Nhất học viện trong Lạc Hà sơn cốc là sự thật. Người này công khai phá hoại pháp quy của Đạo Nhất học viện, ta nghĩ Hình Pháp Điện bắt hắn thẩm phán là vô cùng hợp lý. Không thể vì hắn có thiên phú tốt mà bỏ mặc pháp quy của Đạo Nhất học viện đi?
Tiền Trấn biết Tiêu Viêm nói thật, nhưng bảo gã bỏ qua thì gã không cam lòng. Đặc biệt chuyện này liên quan đến mặt mũi, Tiền Ba là đệ đệ của gã, đệ đệ bị người giết mà gã chỉ có thể nén giận, nếu đồn ra ngoài Tiền Trấn còn mặt mũi nào?
Nên tóm lại Tiền Trấn quyết tâm không bỏ qua, gã muốn Cảnh Ngôn chết.
Hơn nữa Cảnh Ngôn tuy đã giành được kim lệnh nhưng hắn không phải võ giả Đạo Linh cảnh. Tiền Trấn chẳng những là võ giả Đạo Linh cảnh, gã mới bốn mươi tuổi, tương lai rộng mở.
Kêu học viện chọn một trong hai người Tiền Trấn, Cảnh Ngôn chưa chắc học viện chọn Cảnh Ngôn. Thiên phú cao đến mấy, tiềm lực lớn tới đâu cũng là chuyện tương lai, ai có thể nhìn thấu tương lai? Không chừng Cảnh Ngôn không cách nào thăng cấp Đạo Linh cảnh, hoặc không lâu sau hắn sẽ chết, vậy thì hắn không có giá trị gì lớn với Đạo Nhất học viện.
Nghe Tiền Trấn nói câu này Tiêu Viêm hiểu ý gã.
Tiêu Viêm thở hắt ra:
- Tiền Trấn, ta sẽ sắp xếp. Không ai thay đổi được sự thật Cảnh Ngôn trái nội quy, tập nã hắn về Hình Pháp Điện rồi xử phạt thế nào tính sau.
Tiêu Viêm nói sắp xếp là báo lên trên, cho thượng cấp cũng biết chuyện này, chứ nếu xảy ra vấn đề gì thì gã không gánh nổi.
Tiền Trấn gật mạnh đầu, mắt lóe tia sáng âm độc:
- Đa tạ Tiêu Viêm chấp sự. Đúng rồi, còn tiện nhân tên Trương Mẫn, ả cũng liên quan đến cái chết của Tiền Ba.
Tiêu Viêm nói:
- Vậy cùng tập nã đi.
Tiêu Viêm kiêng kị Cảnh Ngôn thôi, còn học viên Trương Mẫn thì Hình Pháp Điện có thể tùy ý xóa sổ.
***
Lam Khúc quận thành, Hiệp Hội Đan Sư.
Một hộ vệ Hiệp Hội Đan Sư đi tới trước mặt Tiêu Minh, hành lễ:
- Đan sư Tiêu Minh, bên ngoài có một người tự xưng là Cảnh Ngôn nói có quen với ngài.
Tiêu Minh là đan sư nhị giai lúc trước quen với Cảnh Thanh Trúc, lần đó Cảnh Ngôn đến xem như có giao tiếp qua.
Cảnh Ngôn vốn định gặp thẳng phó hội trưởng Lưu Văn, nhưng hộ vệ Hiệp Hội Đan Sư không có tư cách trực tiếp gặp phó hội trưởng, Cảnh Ngôn đành nhờ hộ vệ bẩm báo cho Tiêu Minh.
Nghe cái tên Cảnh Ngôn, con ngươi Tiêu Minh co rút.
Lần trước Cảnh Ngôn, Cảnh Thanh Trúc đến làm Hiệp Hội Đan Sư gà bay chó sủa, Tiêu Minh cũng bị kéo vào. Bây giờ công tác của gã bình thường nhưng Tiêu Minh biết cơn bão chưa qua.
Tiêu Minh trầm ngâm giây lát hỏi:
- Hắn có nói tìm ta có chuyện gì không?
Hộ vệ đáp:
- Hình như muốn tham gia Hiệp Hội Đan Sư.
Tiêu Minh gật đầu nói:
- Ừm, ta biết rồi. Ngươi dẫn hắn đi đại sảnh lầu một chờ đi.
Hộ vệ lên tiếng:
- Rõ!
Sau khi hộ vệ rời đi, Tiêu Minh tìm gặp phó hội trưởng Lưu Văn ngay. Cảnh Ngôn thi vào Hiệp Hội Đan Sư chắc chắn phó hội trưởng Lưu Văn, Hứa Đông đều sẽ có mặt.
Lúc trước Tiêu Minh không xem như người của Lưu Văn, nhưng từ khi xảy ra sự kiện đó dù gã không phải người của Lưu Văn cũng bị đóng dấu, gã biết nếu Lưu Văn thua Hứa Đông thì sau này gã không sống yên được.
Hộ vệ trở ra bên ngoài Hiệp Hội Đan Sư, mang Cảnh Ngôn vào đại sảnh lầu một. Đại sảnh này xem như đạo tràng, chủ yếu để luyện đan công khai.
Một số đan sư năng lực mạnh sẽ công khai luyện đan ở đây cho đan sư khác thấy, học tập chút kỹ xảo luyện đan. Hai vị phó hội trưởng Lưu Văn, Hứa Đông ngẫu nhiên sẽ công khai luyện đan tại đây cho những đan sư đẳng cấp thấp học tập, lĩnh ngộ, đây là một trong các ích lợi lớn khi đan sư tham gia Hiệp Hội Đan Sư.
Hộ vệ dẫn Cảnh Ngôn vào đại sảnh, bên trong tụ tập khá đông, khoảng mười mấy hai mươi người.
Nhưng không khí lặng im không ồn ào.
Cảnh Ngôn nhìn chính giữa đại sảnh:
- Phối dược?
Trong Hiệp Hội Đan Sư có một số dược tề sư, những dược tề sư này khá trẻ, thiên phú cao về dược tề, tương lai có hy vọng trở thành đan sư.
Cơ cấu như Hiệp Hội Đan Sư không toàn nhờ vào thu nhận đan sư bên ngoài, nó tự bồi dưỡng đan sư của mình. Mà bồi dưỡng đan sư phải bắt đầu từ dược tề sư.
Giá trị của dược tề sư kém xa đan sư nhưng cũng rất cao, trong chợ nhu cầu dược tề lớn nhất. Đặc biệt một số dược tề phẩm chất cao lợi nhuận cực lớn.
Trong đại sảnh có một dược tề sư hoặc đan sư cực kỳ lợi hại đang phối chế dược tề, công khai phối chế truyền dạy kinh nghiệm phối dược cho dược tề sư khác.
Luyện đan hay phối chế dược tề đều cần không khí yên lặng, vì sơ sẩy một cái sẽ dẫn đến phối dược hoặc luyện đan thất bại.
Dược tề phẩm chất cao không dễ phối chế ra.
Cảnh Ngôn thấy có người đang phối dược đương nhiên sẽ không làm tiếng động lớn quấy rầy, hắn yên lặng đứng chờ.
Qua khoảng hơn một tách trà.
Dược tề sư hoặc đan sư thở phào, nhẹ gật đầu:
- Phù.
Phối dược kết thúc, lần này phối dược có chút thành công.
Người này rót dược tề vào một bình sứ, híp mắt nhìn đám đông dược tề sư xung quanh, hỏi:
- Các ngươi đã xem kỹ toàn quá trình ta phối chế dược tề chưa?
Đan sư bốn phía tán thán cung duy:
- Đan sư Lữ Vân thành tựu phối dược thật khiến người than thở không bằng.
- Đúng rồi, xem đan sư Lữ Vân phối chế dược tề khiến ta được lợi nhiều.
- Tất nhiên, đan sư Lữ Vân năng lực phối dược đã đăng phong tạo cực.
Người tên Lữ Vân cười tươi rất là đắc ý, gã đúng là rất kiêu hãnh về việc phối dược.