Mắt Cảnh Ngôn lóe tia sáng. Cảm nhận ánh mắt của Cảnh Ngôn, Hứa Đông bản năng run rẩy, lòng thầm sinh ra lạnh lẽo. Hứa Đông quê quá hóa giận gầm lên: - Chết tiệt! Lão sợ hãi một nhãi ranh hỉ mũi chưa sạch hai mươi tuổi, đây là sỉ nhục to lớn. Ánh mắt Hứa Đông nhìn Cảnh Ngôn càng âm lạnh. Cảnh Ngôn lạnh lùng quát: - Hứa Đông! Ta giết Ân Tiên Sinh thế nào là chuyện của ta, không liên quan đến ngươi! Hứa Đông như hiểu rõ âm mưu quỷ kế của Cảnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.