Tâm tình của Ứng Hữu Khuyết lúc này không thể diễn tả bằng lời. Quá mức! Không cách nào chấp nhận! Mộc Tê chết ngay trước mặt lão, không chừa mẩu xương. Ứng Hữu Khuyết không nhớ đã bao nhiêu năm rồi không cảm nhận cái chết đè đầu thế này, hôm nay lão lại cảm nhận sự nghẹt thở đó. Ứng Hữu Khuyết không nghi ngờ gì lúc đó lão ngoan cố trước mặt Phương Nhược Vũ giây lát sẽ bị nàng đánh chết ngay. Ứng Hữu Khuyết chửi thầm trong bụng: - Chết tiệt! Ứng Hữu Khuyết lao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.