Bạch Tuyết hơi cau mày, rèm mi cụp xuống, chợt nàng ngước nhìn Cảnh Ngôn. - Ta vào Vô Vọng Thâm Uyên là vì ngươi. Khuôn mặt Bạch Tuyết lạnh lùng thanh cao, nói ra câu đó trong hờ hững toát ra vẻ đương nhiên. Cảnh Ngôn trợn trắng mắt, hắn biết đây là tính cách của Bạch Tuyết. Yên lặng giây lát, tâm tình Bạch Tuyết phức tạp mở miệng hỏi: - Cảnh Ngôn, Nghê Thường Thần Môn giờ thế nào rồi? Cảnh Ngôn lườm nàng: - Bây giờ nàng còn lo cho tông môn này? Bạch Tuyết nói:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.