Năm sau. Đông Lâm thành, trạch viện Cảnh gia. - Oe oe oe! - Oe oe oe! Cảnh Ngôn nóng ruột nóng gan đi qua đi lại ngoài phòng, chợt nghe tiếng khóc từ trong phòng vọng ra. Cảnh Ngôn mừng rỡ: - Sinh rồi? Trong đầu Cảnh Ngôn chỉ có một suy nghĩ là bé con đã chui ra khỏi bụng Cao Phượng. Sau đó Cảnh Ngôn cau mày: - Không đúng! Tiếng khóc . . . kỳ lạ, sao không giống nhau? Tiếng khóc trong phòng rõ ràng là hai loại, tuy không quá rõ ràng nhưng Cảnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.