Lạnh lẽo lan tràn khắp lồng ngực, Cảnh Ngôn híp mắt nhìn Tiếu Vọng Nguyệt chằm chằm. Hắn cực kỳ thất vọng với người này. Con người, làm sai không đáng sợ, đáng sợ là làm sai, biết rõ mình đã sai nhưng cố chấp không chịu thừa nhận! Trông thấy Cảnh Ngôn đứng lên, toàn trường tập trung vào hắn. Đa số người ở đây đều cho rằng tông chủ Tiếu Vọng Nguyệt hơi quá đáng, nhưng bọn họ chỉ là người ngoài, không cách nào góp lời. Hơn nữa dù họ có nói cũng không làm nên chuyện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.