• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ VietWriter.vn trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyenapp.net. Xin cảm ơn!

**********



Giang Tử Sơ nghĩ giây lát, cảm thấy không thể nào



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Cận Tâm Du là ai chứ? Tổng giám đốc tập đoàn Cận thị. Thân phận cao quýt Sao có thể đích thân đến đón cô?



Nói không chừng ý người ta là muốn đợi có trong nhà.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Càng nghĩ càng thấy có khả năng, Giang Tử Sơ lập tức không dám trễ nãi, vội vàng thu dọn đồ đạc xuống lầu, định gọi xe về nhà



Giờ này còn sớm, lượng xe trên đường không ít, nhưng tối nay không biết tại sao, đợi đã lâu cũng không thấy chiếc xe trống nào đi qua.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Chính vào lúc cô có chút nôn nóng, thì một chiếc Bentley màu đen lặng lẽ dừng bên cạnh cô



Sau đó, cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra hai khuôn mặt một lớn một nhỏ.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!









Tinh tế và hoàn mỹ như nhau, giống như bản phóng to và bản thu nhỏ.



Người lớn như thiên thần, người nhỏ mềm mại đáng yêu, lúc này, đang vươn đôi taymim hưng phấn chào hỏi chúng con đến đón đi



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Giang Tử thụ sủng nhược kinh, với vàng tiến về phía trước vài bước chặt tay nhỏ của ánh chậm rãi nhìn về phía người đàn ông trong xe, nói: Cận, anh cần gì tự mình chạy một chuyến? Tôi quay về là được rồi



"Không ngại, lên xe trước rồi



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Cận Tâm Du thả lỏng vạt, sau đó dời vào vị trí bên trong.



Giang Tử Sơ do dự giây lát, chỉ đành trì lên xe.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Cô thật sự không nghĩ tới, Cận Tâm Du



Sau khi lên xe, Tiểu Bảo lập tức lên chân cô, yêu cầu ôm ôm.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Giang Tử Sơ rất vui lòng, ôm cậu vào lòng, rất mềm mại.



Cận Tâm Du ưu nhã xắn tay áo, hời hợt hỏi: “Đã ăn chưa?"



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








chưa." Giang Tử Sơ tùy ý đáp, lập tức kinh ngạc: "Hai người thì sao, đã ăn



Sau khi công việc bận rộn, liền quên mất, lăng Tiểu Bảo cũng đói bụng theoCần Tâm Du như có thể nhìn ra suy nghĩ của cô, nói: "Tiểu Bảo ăn bánh bao lập bụng rồi, tôi vẫn chưa "



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








"Vậy thì tốt" Giang Tử Sơ thở phào, lại có chút xin lỗi "Xin lỗi, tôi không phải có ý



"Không sao mà, Tiểu Bảo không đói



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Tiểu Bảo ngoan ngoãn cọ cọ trong lòng



Giang Tử Sơ bị chọc cười, xoa đầu cậu



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Cận Tâm Du nhìn động tác của hai người, cũng không biết đang suy nghĩ điều gì, đáy mặt trước giờ lạnh lùng cũng hiện lên chút gợn sóng ấm áp.



Anh khẽ nói: “Tôi đã đặt chỗ ở nhà hàng rồi, tôi nay ăn ở ngoài đi.”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








“Chuyện này...có được không?"



Giang Tử Sơ có chút chân chờ, trong lòng có cảm giác quái dị không nói nên lời.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Ảo giác như một nhà ba người này là cái quỷ gì vậy!



Tuy nhiên, Cận Tâm Du lại không cho phép từ chối nói: “Không có gì không được, tôi và Tiểu Bảo quấy rầy cô Giang hai ngày, một bữa cơm cũng không đại biểu điều gì.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Lúc nói chuyện, xe đã tới cửa nhà hàngmón Hoa.



Giang Tử Sơ ôm Tiểu Bảo xuống xe, liên nhìn thấy bảng hiệu nhà hàng "Vong Cảnh



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Cái tên này thật sự như sâm bên tại.



Đây là nơi nổi danh gần xa ở thành phố Việt Thương, thiết kế cảnh quan bên trong phong nhã, lầu các cổ kính, thức ăn càng là mĩ vị bậc nhất. Các tạp chí ẩm thực trong nước đã tranh nhau báo cáo, nghe nói, đến một lần còn phải đặt chỗ trước hai tháng.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Trước giờ, Giang Tử Sơ không thể nào



tiêu tiên ở nơi thế này ăn một bữa cơm Bây giờ lại nhờ phúc của đôi ba con bên canh.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Ba người sóng vai vào nhà hàng, nhân viên phục vụ nghênh đón, dẫn ba người tới phòng bao.



Trên bàn đặt thực đơn, Cận Tầm Du hỏi Giang Tử Sơ: "Cô Giang có gì không ăn được không?"



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Giang Tử Sơ lắc đầu: "Không có, tôi cái gì cũng ăn được.



Rất dễ nuôi



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Cận Tâm Du nhếch môi. “Vậy tôi xemmột chút



Anh xem thực đơn, gọi bốn mòn, không nhiều, vừa khéo đủ ăn, cho dù ăn không hết cũng không tính là quá lãng phí.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!










Lúc đợi món lên, Cần Tâm Dữ liên ngôi



yên ở đó, cũng không nói chuyện.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Giang Tử Sơ và Tiểu Bảo câu được câu chăng nói chuyện nên cũng không cảm thấy xấu hổ.



Thức ăn lên, Cần Tầm Du đột nhiên chủ động mở miệng: "Cô bình thường đều bận như vậy sao?”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Giang Tử Sơ đáp: "Cũng không phải, tôi trước đây chỉ làm việc vặt, căn bản không bận. Lần này đột nhiên nhận hạng mục này, mới khả bận mà thôi.” Nói đến đây, cô dừng lại một lát mới tiếp tục nói: "Nói đến chuyện này, còn phải cảm ơn anh, bằng lòng cho tôi cơ hội.



Cận Tâm Du nói: "Không có gì phải cảm ơn, hơn nữa cũng không phải tôi cho cô cơ hội, là Tiểu Bảo chọn trúng cô.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








"Là vậy sao?" Giang Tử Sơ nghi hoặc, như không tin tưởng lắm.



Cận Tâm Du uống ngụm trà, ưu nhã nói:



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








“Đương nhiên.”Giang Tử Sơ chớp chớp mất, tự nhiên tiếp nhân cách nói này.



Dù sao bắt kẻ là anh hay là Tiểu Bảo, đầu



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








không có khác biệt



Nhưng mà, trong lòng vẫn có chút ấm áp,



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








càng thêm quyết tâm muốn làm tốt tiệc sinh



nhật lần này. Lúc hơi muộn, ăn xong bữa tối, ba người cùng ra khỏi nhà hàng.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Tiểu Bảo sơ lại bị kéo về nhà, hai tay ôm chặt chân Giang Tử Sơ, trốn sau lưng cô, rất cảnh giác nhìn ba cậu.



Cận Tâm Du tự dưng có chút buồn cười, nói với Giang Tử Sơ: "Đi thôi, đưa hai người về."



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Giang Tử Sơ hoài nghi nhìn anh, thậm nói, anh hằn sẽ không phải lại muốn ở lại chứ Khỏe mắt Cận Tâm Du liếc thấy sắc mặt



có, đáy mắt lướt qua chút hứng thú, nói: “Yên



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








tâm, tối nay tôi có việc, sẽ không đi quấy rầy



Giang Tử Sơ nghe vậy, mắt bất giác đỏ



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








lên, sắc mặt xấu hổ.



Mặt Cận Tâm Du hiện lên ý cười khó nhận ra, lái xe đưa Giang Tử Sơ về



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Nửa tiếng sau, xe đã tới Phù Dung uyển, đợi Giang Tử Sơ ôm Tiểu Bảo quay về, CậnTầm Du mới rời đi.



Xe lướt đi trong sắc đêm, quay về Ngư Long Thành Cảm



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Nơi này là khu biệt thự nổi tiếng nhất thành phố Việt Thương, người ở đây đều là phi phủ tức quý.



Đỗ xe vào bãi, Cận Tâm Du trực tiếp vào nhà.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Quản gia nhìn thấy anh, với cung kính tiến lên nhận áo khoác: "Cậu chủ về rồi



"Ừ" Cận Tầm Du nhàn nhạt gật đầu, đổi



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








giày.



Vừa đổi xong đã nghe thấy bên trong truyền ra tiếng bước chân vội vã, chỉ thấy Cận Tâm lâm kéo một quý bà trung niên mặc sườn xám lạch bạch chạy ra.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








"Anh, sao anh trễ vậy mới về?” Cận Tâm lâm tùy ý hỏi một câu.



Quý bà đó lại nhìn cũng không nhìn anh một cái, ánh mắt trực tiếp đảo một vòng quanh người anh rồi mới hỏi: “Bảo bối tâm can của mẹ đâu? Sao không cùng con về?"



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Cận Tâm Du nhíu mày nhìn bà: “Sao hai người lại về trước, không phải ba nói hai ngày nữa mới có thể tới sao?"Quý bà không kiên nhân nói: "Mẹ không đợi kịp, mẹ nhớ bảo bối tâm can của mẹ rồi, bé đầu”? Con đem đi đầu rồi?"



"Đúng vậy, anh, Tiểu Bảo đầu, anh hán sẽ không vứt rồi chứ? Ba và me vừa xuống máy bay đã chạy thẳng tới đây, còn chưa về nhà lớn đầu." Cần Tâm làm cũng nghi hoặc hỏi.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Cần Tâm lâm thản nhiên nói: “Ở nhà bạn rồi



"Cái gì? Con để Tiểu Bảo ở nhà bạn rồi? Bạn nào? Vậy sao được! Tiểu Bảo của chúng ta không thích người lạ, lỡ ngủ tới nửa đêm khóc thì làm sao?”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Quý bà cũng chính là bà Cận nghe vậy, lập tức vô cùng nôn nóng: “Tên nhóc thổi, con làm ba sao vậy, quá hời hợt rồi! Mau đi ôm Tiểu Bảo về cho mẹ"



Cận Tâm lâm cũng cảm thấy mẹ già nhà mình nói có đạo lý, lập tức phụ họa. "Đúng vậy, anh, anh sao có thể vứt bảo bối Tiểu Bảo ở ngoài? Nó đáng yêu như vậy, lỡ bị bắt cóc thì làm sao?"



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Ông Cận nghe tin đi ra, liền nghe thấy lời của Cận Tâm lâm, sững sốt hỏi: “Chuyện gì vậy? Bạn đó của con là nam hay nữ?"



Cận Tâm Du đau đầu bóp trần, nói: "Nữ



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK