Hạ quyết tâm là một chuyện, có dám làm không lại là chuyện khác.
Bạch Tiểu Trì an ủi mình tự nhiên xông lên nói với Trứng To hắn cong khó tránh khỏi dọa người ta, chi bằng trước tiên ném ám chỉ qua.
Vì vậy hắn đi siêu thị mua một gói mỳ sợi.
Cơm tối Bạch Tiểu Trì chủ động xin đi giết giặc, cũng kéo Điền Đạt Đan tới cạnh nồi: “Trứng To anh xem. Đây là mỳ sợi tôi mua, anh nhìn nó thẳng không?”
“… Thẳng.”
Bạch Tiểu Trì bỏ mỳ vào nước sôi, dùng đũa khuấy mấy lần, mỳ sợ mềm mềm uốn cong trên đũa.
Sau đó hắn nâng đầu lên cõi lòng mong đợi nhìn Điền Đạt Đan: “Anh hiểu chưa?”
“…” Khóe miệng Điền Đạt Đan co giật mấy lần: “Mỳ sợ họ Bạch cậu, đứng đầu thiên hạ, vào miệng khó quên. Muốn tôi khen cậu thì cậu cứ nói thẳng ra.”
“…”