“Chm rất lớn” gửi qua một loạt từ ngữ mang tính khiêu khích, Bạch Tiểu Trì cũng phản hồi lại từng đoạn ân ân a a khiêu gợi.
Nhìn xem cảnh tượng cực kỳ *** loạn, quả thật là phẩm hạnh mất hết thói đời khó coi lòng người ngày sau chẳng còn chân thành.
Mắt thấy cái tay trên màn hình kia càng lúc càng nhanh.
Bất chợt cánh tay người kia run lên, khuỷu tay đập vào cameras một cái.
Hình ảnh đột nhiên mơ hồ, khi rõ ràng lần nữa Bạch Tiểu Trì lập tức thấy được mặt của vị kia.
So ra cũng chẳng đẹp hơn hắn tí nào.
Khúc nhạc dạo ngắn ngủi này cũng không gây trở ngại việc người kia tuốt đến tận hứng. Chưa đến mấy phút kiệt bảo lại bắt đầu run run.
Bạch Tiểu Trì cười hì hì, sau đó thuần thục trở mặt lộ vẻ khinh thường giơ ngón tay giữa lên, tiếp theo chỉnh cameras để có thể chiếu tới toàn bộ cảnh tượng ở xa.
Đúng như dự đoán.
Một cái mặt đau khổ/kẹt não mới toanh
Còn không đợi Bạch Tiểu Trì cười nhạo gã ngu ngốc.
Vị đối diện kia chợt thay đổi biểu tình.
“Mày bất nhân, liền không nên trách tao bất nghĩa”
Hàng này vậy mà lại bắt đầu???
“Ông đây là bi(***ual), đối với mày cũng có thể tuốt tiếp được”
Lần này đổi thành Bạch Tiểu Trì một mặt đau khổ: “Người anh em anh không ấn theo trình tự mà ngả bài sao!”
Hàng kia mặc kệ hắn, tự mình tuốt đến sảng khoái.
Bạch Tiểu Trì bắt đầu đứng đắn: “Đại ca anh chớ như vậy tôi là thẳng nam! Anh thế này tôi sẽ có bóng ma trong lòng!”
Nhưng mà tựa hồ cũng chẳng cái trứng gì có ích.
Bên kia đã bắn.
Đã bắn…
Đã bắn…
Bắn…
Bắn…
Bạch Tiểu Trì nhìn dính đặc trên màn hình từng đống chất lỏng màu trắng thì cảm thấy như cái đống ghê tởm kia là bắn tới trên đùi mình.
Cảm giác này cũng với vị gay cường bạo cũng chẳng có trứng gì khác nhau.
Lúc này bên kia màn hình cắt ra một bức vẽ.
Đối phương thành công đạt được 1 tấm “đời này không còn luyến tiếc”.