Di động Điền Đạt Đan đã vang lên:”Alo?”
Sau một tiếng phổ thông “Alo” này, Điền Đạt Đan giống như phản ứng kịp, tiếp theo dùng tiếng Việt bắt đầu trò chuyện cùng đầu kia điện thoại.
Bạch Tiểu Trì nghe không hiểu, chỉ có thể trừng mắt liếc gã.
Một lát sau Điền Đạt Đan cúp điện thoại: “Trưa tôi có việc bận, tự cậu đi ăn.”
Bạch Tiểu Trì “Ờ” một tiếng.
Hắn vốn muốn hỏi Điền Đạt Đan một câu trưa có chuyện gì, lại cảm thấy dường như mình không có tư cách quản việc tư của Điền Đạt Đan.
Tâm lý có chút sinh ra cảm giác khó chịu.