Căn cứ tổng kết mấy ngày nay của hắn, thụ chỉ thích kiểu công có mấy thứ sau: Mặt đẹp, chm to, eo tốt.
Bạch Tiểu Trì luôn mất lòng tin với mặt mình, so với Trứng To càng chẳng có phần thắng.
Eo mình coi như tốt đi?
Bạch Tiểu Trì tự an ủi mình vậy, chợt nghe thấy sau lưng có người gọi hắn: “Bạch Tiểu Trì!”
Hắn nghiêng đâu, thấy một đồng nghiệp ném vật thể gì đó về phía mình: “Tư liệu hội nghị lần này!”
Bạch Tiểu Trì giẫm một cái lên nền nhà, dùng eo kéo mạnh ghế xoay, độ xoay người lớn quá mức ——
“… Trứng To anh qua đây một tý.”
“Sao thế?”
“Tôi không cử động được nữa…”
“… Chỗ này đau không?”
“… Oái! Đau! Đừng chọc bậy!”
“… Chúc mừng cậu bị trật eo.”
“…”