Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Có phiền toái gì thì giải quyết phiền toái đó. Chẳng lẽ người sống mà còn phải nhịn tiểu đến chết? Ngũ Ương đạo nhân, bây giờ ngươi mà đi thì trên giang hồ không có đất cho ngươi dung thân đâu. Có lẽ có, nhưng rất phiền phức, chẳng bằng ngươi ở lại Bắc Yên đi. Hoàng vị thuộc về ai, kẻ thắng người bại ra sao, tất cả vẫn là ẩn số cơ mà.” Ngũ Ương đạo nhân không phải kẻ ngốc, vừa nghe Sở Hưu nói xong câu này, hắn lập tức...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.