Lúc này tâm trạng của Phương Thất Thiếu rất phức tạp, hắn hối hận, hối hận vì đã tới làm cái vụ gián điệp bỏ đi này. Lúc trước Sở Hưu bảo hắn tới làm gián điệp, hắn còn rất vui vẻ, cho rằng đây là chuyện rất thú vị, rốt cuộc cũng trốn thoát khỏi cuộc sống chưởng môn dự bị khô khan nhàm chán ở Kiếm Vương Thành. Nhưng sau khi làm gián điệp một thời gian, Phương Thất Thiếu mới phát hiện hình như mình đã nghĩ sai. Con người nào phải cỏ cây, ai có thể...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.