Lúc này một người trung niên mặc áo gấm, to béo như heo đi tới, kéo Tiểu Hồng lại, bất chấp tiếng la hét chói tai của Tiểu Hồng, vừa hôn hít vừa cười ha hả: “Vương ma ma nói gì vậy, Trịnh mỗ là người coi trọng chữ tín nhất, nói một ngàn lượng là một ngàn lượng. Cùng lắm thì bảo TIểu Hồng theo ta vài đêm là được, ta không kén ăn.” “Buông nàng ra, ngươi buông nàng ra!” Huống Tà Nguyệt giãy dụa trong tay đại hán, nhưng hắn còn nhỏ tuổi, làm sao tránh khỏi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.