, Trong lúc đám người Trương Đạo Linh còn đang suy nghĩ đối sách, một giọng nói già nua bỗng truyền tới: “Được rồi, mọi người giải tán thôi, đến lúc lão già ta ra sân rồi.” Đám người tách ra, một ông lão đi tới. Ông lão này râu tóc bạc trắng, sắc mặt đầy nếp nhăn, dáng vẻ hiền hòa. Mặc dù hắn đã già nhưng thân hình vẫn ưỡn thẳng, lưng chẳng còng, thân thể cũng không có bất cứ tử khí nào. “Lão thiên sư!” Mọi người ở đây lập tức lui lại phía sau hành...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.