Lúc này Đổng Tề Khôn chỉ có cảm giác muốn hộc máu. Uông Huyết Ngưng nói rất hùng hồn, lý lẽ thẳng thừng. Nhưng vấn đề là mình không có bảo vật, lấy gì ra cho hắn mượn? Cho nên Đổng Tề Khôn chỉ đành bất đắc dĩ nói: “Uông huynh, ta thật sự không lừa ngươi, ta không có Thất Đại Hạn gì cả. Những lời đồn trên giang hồ kia đều là người ta cố sát ý hãm hại Đổng gia ta. Ngươi với ta là bằng hữu đã lâu, ta cần gì phải lừa ngươi?” Đổng Tề...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.