Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Đúng là mùi máu tươi trong trí nhớ của ta, nhưng đây là mùi máu của võ giả trong trí nhớ của ta. Máu của người bình thường sao lại ẩn chứa lực lượng cường đại như vậy được?” Quản gia trung niên kia ảo não nói: “Hóa ra là vậy. Nhưng không phải ta không đủ hoàn hảo mà là ngươi quá mức kỳ quái. Ngươi là duy nhất mà ta gặp có hai ký ức hoàn toàn khác biệt.” Lông mày Sở Hưu lập tức nhíu lại, hắn nói cái gì? Trong cơ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.