Có điều đúng lúc này khóe miệng Lạc Phi Hồng lại nhếch lệnh thành một nụ cười lạnh lẽo: “Từ đường? E rằng từ hôm nay trở đi ngươi sẽ không thể ném bất cứ đệ tử nào vào từ đường sám hối nữa rồi.” Nói xong, Lạc Phi Hồng đột nhiên giơ tay trái lên. Trước đó Lạc Phi Hồng ngồi yên tại chỗ nhắm mắt bất động, tay trái của nàng được bao phủ trong tay áo, những người khác đều không chú ý tới. Mãi tới lúc này bọn họ mới phát hiện, không ngờ tay trái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.