Mạc Dã Tử gõ đầu nàng một cái nói: “Chẳng phải ta đã nói rồi sao, thiếu binh khí gì thì trực tiếp vào kho binh khí mà lấy, ta với con việc gì phải lo nghĩ nhiều như vậy?” Lạc Phi Hồng lắc đầu nói: “Không được, quan hệ là quan hệ, quy củ là quy củ. Kính Hồ Sơn Trang không phải là Kính Hồ Sơn Trang của mình nghĩa phụ. Con đã mang vật liệu tới giao cho mấy vị huynh trưởng, chỉ cần ngài nói một lời là xong.” Sở Hưu ở bên cạnh gật nhẹ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.