………..
Hiện tại chiến lợi phẩm chính của cô như sau: Linh hạch Cá Voi Đá Ngầm cấp 7 (với xác); 5,600 linh hạch cấp 5 (bao gồm cả phần bị Hàn Trạc cướp đi); 8,000 xác Cá Mập Ba Đầu; 100,000 xác Hà Máu và trang bị trữ đồ của Hàn Trạc.
Tài sản trong tất cả các thiết bị lưu trữ của Hàn Trạc như sau: 600 linh hạch cấp 5; 800 khối di cốt; “lửa máu Hàn Duệ”; còn có ba thứ đồ linh tinh cộng lại mấy trăm triệu…
Thật ra cô còn có thi thể mấy tu sĩ, ngoài ra không còn gì nữa, và so với đám lợi ích bên trên thì những thứ này toàn là đồ chơi bé tí. Chẳng qua điều mang lại niềm vui đầy bất ngờ cho A Điêu chính là trong đám này có đai lưng của một tu sĩ chứa thật nhiều vật liệu bùa chú, có mấy phần là loại cấp 5. Phỏng chừng gã này cũng là một người có thiên phú bùa chú tiềm ẩn, thế nhưng còn chưa phát triển đã bị A Điêu chém giết.
Ai bảo họ cướp nhầm đối tượng cơ chứ?
“Hàn Trạc có nhiều di cốt thế này, xem ra chất lượng bên trong và thân phận cao quý của thằng nhóc này cao hơn đám người Chiêu Quang và Lý Nguyên Khải nhiều đấy. Không phải bảo Hàn Châu yếu nhất à? Xem ra thà làm đầu gà chứ không làm đuôi phượng rồi.”
Bồn cầu xấu hổ: “Đừng nói thế chứ, tổ tiên người ta thật sự từng nổi tiếng đấy.”
A Điêu: “Từng nổi tiếng có ích lợi gì. Sự yếu thế của Đam Châu và Hàn Châu nằm ở chỗ những gia tộc mạnh nhất từng thịnh vượng đều đã biến mất, còn Đam Châu thì bị diệt cả tộc triệt để. Còn tộc họ Hàn ấy hả? Tuy rằng họ vẫn là bá chủ ở Hàn Châu nhưng cậu xem thằng nhóc này một mực phản ứng kiểu ‘luôn luôn có điêu dân muốn hại trẫm’ là biết người ám sát hắn cũng khá nhiều. Chứng tỏ tộc họ Hàn hiện giờ đích xác ở thế yếu so với ba châu khác.”
Bồn Cầu: “Tôi nhớ trước đó cô cố tình lục lọi các gia tộc xưng bá mạnh nhất năm châu. Nào là tộc họ Gia Luật tại Đam Châu, tộc họ Tiêu tại Thanh Châu, tộc họ Đông Quách tại Lâm Châu, tộc họ Hàn tại Hàn Châu, và còn ở Vân Châu là tộc họ Lý. Nhưng Lý Nguyên Khải không phải là người thừa kế, cho nên không kế thừa hầu vị, bằng không người thừa kế tộc họ Nguyệt ở Lâm Châu là Chiêu Quang sẽ không ngồi ngang hàng cùng gã.”
Tộc họ Lý mạnh hơn tộc họ Nguyệt, song địa vị trong gia tộc của Lý Nguyên Khải chẳng bằng Nguyệt Chiêu Quang.
Tổng hợp hết lại thì cả hai đều có vị trí tương tự.
Đây cũng là nguồn cơn Lý Nguyên Khải muốn lấy lòng Nguyệt Tinh Khê. Gã không có tư cách kết hôn với gia tộc cao cấp nhất năm châu như tộc họ Đông Quách, nhưng có thể lựa chọn làm thông gia với gia tộc hạng nhì là họ Nguyệt của Lâm Châu để nâng cao thân phận của mình. Có điều tộc họ Nguyệt hẳn không có ý này.
(P1)
“Mặc kệ, chuyện nhà người khác mà. Cái món ‘lửa máu Hàn Duệ’ này có tí ý tứ đấy. Nó từa tựa lửa máu do Hàn Trạc sử dụng, có lẽ nó là năng lực thiên phú từ huyết thống rồi. Trước đây tôi chưa từng thấy ở những tu sĩ khác, Khúc Giang Nam từng nói huyết thống được để lại bởi những bậc Thầy Cấm Kỵ mạnh nhất trong đời đầu tiên sẽ kế thừa khả năng nhất định của họ, xem chừng lửa máu này là một loại huyết thống. Quái lạ, Hàn Trạc này rõ là một tên kiêu ngạo, cho dù tiếc mạng cũng đâu tới mức thật sự giao ra bí tịch truyền thừa trong gia tộc... Đừng nói trên cái đồ này có bẫy khóa gì đó? Một khi người ngoài mở ra sẽ tiết lộ vị trí hoặc bị đánh dấu.”
Không trách A Điêu cẩn thận, đúng thật những câu chuyện nhỏ đời đầu mà lão đạo sĩ từng kể có đề cập đến loại chuyện này.
Bồn Cầu: “Có loại bẫy khóa này, tốt hơn là cô cẩn thận vào.”
A Điêu suy nghĩ, đoạn, cô mở 303 xong mới đi vào, đồng thời cố tình trang bị cho bản thân lá chắn và chống giáp mạnh nhất rồi mới mở nó ra.
Tư ư ư... Khoảnh khắc nó mở, quả nhiên có một luồng máu lửa lao thẳng về phía mi tâm của cô nhưng đã có lá chắn đặc biệt do cô bày ra che đi.
Cùng lúc 303 cho thấy chỉ có một lớp đánh dấu dao động trên bức tường thuộc không gian thứ cấp. Song vì cách một khoảng thời gian và không gian, khoảng cách quá xa, chuyện đánh dấu đã thất bại.
“Khá lắm, đóng dấu và ký hiệu đi cùng nhau. Hèn gì thằng nhóc kia yên tâm để cho tôi mang đi.” Trong lòng A Điêu còn sợ hãi cũng như trực cảm được thủ đoạn phi phàm của mấy tộc xa xưa có mấy phần nội tình này, không phải là thứ cô muốn khinh thường thế nào cũng được.
Mặc dù trái tim của A Điêu đập loạn nhưng vẫn nhận ra tự quyển sách này đang đốt cháy.. Má nó!
Ngón tay của A Điêu nhúc nhích, lột bỏ những trang sách đang bóc tách này và ghi lại với tốc độ nhanh nhất...
Loạt xoạt, tất cả các trang sách nhanh chóng tự động đốt cháy thành tro bụi.
Bồn Cầu: “Ghi kịp không? Có điều với ba cái thứ dạng huyết thống này, người khác có ghi nhớ cũng vô dụng. Lúc trước cô vẫn có sự hiểu biết về nó mà ha.”
A Điêu ghi nhớ tám chín phần, hoàn toàn hiểu rõ nó, về phần có dùng hay không lại rất khó nói: “Dù sao cũng là phương pháp thúc dục huyết thống, không có huyết thống tộc họ Hàn thì chả sao, nhưng lỡ như tôi có huyết thống của nhà mình thì sao. Dù gì tố chất của tôi đáng gờm như thế này… Nhà họ Trần thì thôi, lỡ như nhà họ Tạ bên kia... Hầy, quên đi, Trần Nhiên và bà ta đúng là một lời khó nói hết, đoán chừng không có huyết thống gì.”
A Điêu vốn còn vọng tưởng một chút, nhưng vừa nghĩ đến Trần Nhiên, cái ông ngụy quân tử chỉ biết xu nịnh rõ rành nhưng tố chất tu luyện bằng 0, cùng với Tạ Ngọc Khanh suốt ngày ở trong Cổng Linh Hồn nhỏ làm đẹp dưỡng nhan sắc, là cô nhất thời đau não.
(P2)
Được rồi được rồi, làm người nên biết đủ.
A Điêu tháo 400 viên từ 6,200 linh hạch cấp 5 để đổi thành 8 triệu điểm năng lượng, trước tiên nâng cấp bồn cầu lên tới cấp 11. Sau khi phát hiện từ cấp 11 lên cấp 12 cần 50 triệu điểm năng lượng, cô lại bỏ ra 2,500 viên linh hạch cấp 5, nâng bồn cầu lên cấp 12.
Vốn tưởng rằng còn lại 3,300 viên linh hạch cấp 5 nói không chừng còn tiếp cận được trình độ cấp 13.
Kết quả là...
Cấp độ: Cấp 12 (mức năng lượng hiện tại 0/300 triệu, cần thêm 200 triệu điểm năng lượng để lên cấp 12. Lưu ý: Cấp 12 còn có một không gian lưu trữ 5000 mét khối. Cấp 12 có thể tự động hấp thụ linh khí trong môi trường đổi lấy tất cả các kỹ năng tăng lên + 15 cấp).
Năng lực niệm: 46 triệu.
Cùng lúc giải phóng linh khí: 30,000 sợi.
Kỹ năng đã đổi:
Tất cả các kỹ năng cộng với 101, 202, 303... Hiện tại tất cả đều tới cấp lv25.
Kỹ năng chuyển đổi:
1: Hộp mù lời nguyền cấp trung (đánh thức ngẫu nhiên một kỹ năng tung thuật nguyền rủa, nội dung như tên. Để đổi một lần cần 1 triệu điểm năng lực niệm, mỗi lần lên cấp cần 500 ngàn điểm năng lực niệm.)
2: Trận 404 từ Thuật Điểm Binh Triệu Tướng (trận lớn tấn công quần thể. Trong trận này khi sử dụng đạo thuật Điểm Binh Triệu Tướng là có thể tăng thêm y lực vũ khí và năng lực khôi phục khí huyết, tổn hao cụ thể sẽ tính theo mức độ hao tổn binh tướng bình thường, được quy đổi bằng năng lực niệm và linh năng của bản thân. Để đổi cần 30 triệu năng lực niệm, sử dụng một lần cần 5 triệu năng lực niệm, sau đó chuyển hóa thành lần tiêu hao tiếp theo, mỗi lần lên cấp cần 10 triệu điểm năng lực niệm.)
3: Phương pháp tu luyện ý chí và năng lực niệm quyển 4 (không cần đổi, trí tuệ bồn cầu tự khơi mở.)
4: Công thức tẩy tủy tố chất cấp Ất (công thức thuốc bổ phụ trợ, để đổi cần 50 triệu điểm năng lực niệm, PS: đề nghị tái sử dụng khi cơ thể tẩy rửa tạp chất và phân cơ chuyển cốt đạt hiệu quả cao nhất sẽ mang lại hiệu quả tốt nhất.)
5: “Ghi chú không gian tập đầu tiên” (bí pháp loại không gian, 300 triệu năng lực niệm là đổi được.)
404 đã có thể đổi, ban đầu A Điêu cảm thấy thỏa mãn phải biết nhưng giờ đây lại thấy trong tim hụt hẫng.
Đến rồi đến rồi, đồ lại tới, thật con mẹ nó quá mắc.
Nước bọt của A Điêu gần như muốn phun ra từ mắt nhưng cô nuốt nó xuống, vẫn quyết đoán đổi 404 trước. Tiếp đó cô chừa lại 1,000 linh hạch cấp 5 trong tổng 3,300 viên, còn lại cho hai Cổng Linh Hồn lớn ăn và thấy Cổng Linh Hồn lớn đều khuếch trương đến mười mét.
Cổng Linh Hồn cao mười mét, nhìn thấy khí phách hẳn, há há!
Linh khí do hai Cổng Linh Hồn lớn phóng thích cũng nồng đậm đến mức bắt đầu chuyển sang thể lỏng.
Cấp độ càng cao, hiệu quả của 101 và 202 càng tốt. Kế đó A Điêu đã lên kế hoạch cho bước tiếp theo.
(P3)
Thoạt đầu, tiêu thụ di cốt để mở rộng gân mạch, đồng bộ sợi tơ tinh thần đến 999 sợi.
Thứ hai, hoàn thành chuyển xương 300 lần; sử dụng hết cả hai phương thuốc Bính và Đính; đẩy tu vi đến đỉnh cao AA, và sau đó chạy nước rút tới Thầy Cấm Kỵ.
Thứ ba, biến 1,000 linh hạch cấp 5 thành bùa chú, làm đồ dự trữ chiến tranh cho tình hình thay đổi hiện nay ở vùng biển phía Nam.
Kế hoạch rất đơn giản, nhưng càng đơn giản thì càng tinh vi, hoàn toàn phù hợp với mô hình tiến bộ lớn nhất hiện tại của cô.
Chẳng bao lâu A Điêu bình tĩnh lại, bước vào chế độ hết lòng tu luyện.
Ngặt nỗi kế hoạch hoàn hảo là thế còn hiện thực lại đầy xương…
Bảy ngày sau.
Trong không gian Thực Thể Gieo Linh trong cơ thể, linh dịch vẫn còn phóng ra nhưng về cơ bản không giữ lại được lâu.
A Điêu nhìn 1,500 sợi tơ tinh thần đầy câm nín, giọng điệu mang đôi phần chần chờ và nơm nớp lo sợ: “Thế này là tôi cũng coi như bình thường à? Khúc Giang Nam từng nói dựa theo tình huống hiện tại của tôi, trước khi đến Thầy Cấm Kỵ, hạn mức cao nhất không cách gì được mở rộng thông qua quy tắc đạo thống nhất. Ngay tại hạn mức cao nhất của bóc tách ra sợi tơ tinh thần, trước hết vấn đề ở tại tổng số lượng trong phần tinh thần; thứ hai là vấn đề điều khiển ý chí. Dự đoán trước khi tôi thành Thầy Cấm Kỵ mà lấy được 100 sợi đã là quá cỡ. Cô giáo không biết tổng số lượng trong phần tinh thần của tôi lớn nhỏ bao nhiêu thành ra dự đoán thế này cũng không sai. Có điều chính tôi lại biết, trước kia ước tính 999 sợi đã không xê xích là bao, gom thành 999 mang nghĩa may mắn dễ nghe. Nhưng giờ đã mẹ nó tới luôn 1,500 mà tôi vẫn cảm thấy chưa tới hạn mức cao nhất nữa, chưa kể ngay cả gân mạch cũng chưa tới hạn mức cao nhất luôn, chuyện gì đang xảy ra? Tố chất phần tinh thần chất của tôi được tẩy rửa thêm một phần nữa?”
Cô không có Thiên Phương của Khúc Giang Nam, cũng không có pháp môn quan sát bên trong phần tinh thần, nhận biết thật sự có hạn đối với cái khối này, bình thường muốn quan sát tố chất toàn phải dựa vào bồn cầu. Hồi đó khi bóc sợi tơ tinh thần cô đã có thể sờ được một chút ranh giới, tuy nhiên bây giờ tình huống vượt quá kế hoạch, cô hoàn toàn không rõ.
Lúc đầu đây là chuyện tốt nhưng chi phí và thời gian giữa chừng lại không theo kịp; về phần nguồn lực lại chủ yếu cần tài nguyên di cốt.
Tiêu thụ 1,300 miếng quá nhanh.
Với nhiều linh dịch là thế làm cô những tưởng bảy ngày tích góp sự tinh khiết đã đủ làm bùa chú cùng với đột phá Thầy Cấm Kỵ, song giờ đây mẹ nó chả làm được cái thá gì cả, toàn bộ chôn hết vào đám sợi tơ tinh thần và gân mạch này.
Bồn Cầu: “Tôi đột nhiên cảm thấy mặc dù đường cong mở rộng tài nguyên và môi trường phát triển mà cô có được dựa vào âm mưu quỷ kế cũng như mạnh mẽ giành lấy đã tăng theo cấp số nhân, nhưng đường cong về tố chất tăng lên của cô còn cao hơn nó. Cho nên cô mãi cảm thấy thiếu tài nguyên.”
(P4)
Bồn Cầu: “Chính xác phần tinh thần của cô đã được tẩy sạch một phần, có điều một bộ phận do công thức Bính Đính và phần lớn còn lại nhờ hồi trước cô mạo hiểm tới chọc khuấy phần tinh thần của con cá voi lớn. Bận đó k1ch thích chỗ rắn trong phần tinh thần, giải phóng một mảng trong ấy, đây đúng là một điều quá tuyệt.”
Là chuyện tốt, A Điêu không cách gì làm vẻ trà xanh cảm thán xong rồi ghét bỏ… Đúng là đáng ghét mà.
Bị con cá voi lớn cùng người bí ẩn A k1ch thích, hiện tại cô cảm thấy “luôn có điêu dân muốn hại trẫm”, muốn tăng lên cấp Thầy Cấm Kỵ nhằm giữ mạng. Tuy nhiên giờ đây hạn mức cao nhất của sợi tơ tinh thần vừa mở rộng, cô phải tiếp tục đầu tư thời gian cùng chi phí tài nguyên, từng việc từng chút tu luyện Tinh Thần Nhập tới cảnh giới tối đa nhất trong tương lai, từ cơ sở đánh tới hạn mức cao nhất.
“Thảo nào tần suất chuyển xương tăng lên gấp mấy lần, nhảy thẳng tới 800 lần chuyển xương, có vẻ chính vì bởi phần tinh thần đã tẩy rửa ra một bộ phận cho nên đã tăng cường và đề cao khả năng chịu đựng trong việc chuyển xương, thậm chí gân mạch cũng có nguyên tắc này.”
Thật ra A Điêu vẫn có thể trực tiếp bắt đầu luyện thành Thầy Cấm Kỵ, dù gì cô chẳng cần lo lắng về tài nguyên linh khí, ngặt nỗi chi phí, thời gian và di cốt đúng là… Nhưng cô suy đi nghĩ lại, nhớ cảnh hồi trước Bồn Cầu thối nhìn thấy Tinh Thần Nhập là kích động một hồi và để cho cô bái sư, cô có thể dự đoán được tương lai của thứ đồ chơi này.
Hơn nữa vừa liếc cái đã thấy ngay triển vọng của việc tăng thêm gân mạch.
Vì tương lai lâu dài, A Điêu vẫn khẽ cắn môi.
“Vậy tôi liền tiếp tục lột nó!”
“Lột đến giới hạn hiện tại, hy vọng tương lai nó sẽ không làm tôi thất vọng, chí ít có thể treo Khúc Giang Nam lên đánh dễ như bỡn, để cô ấy bưng trà đưa nước cho tôi, để cho năng lực niệm của cô ấy tuôn ra biu biu biu. Còn về đối tượng có thể tiến công cấp đỉnh cao nọ, Nguyệt Tinh Khê, tôi sẽ trùm bao tải lên người cô ấy rồi kéo vào phòng tối treo lên đánh… Đoan chắc cô ta cho năng lực niệm siêu nhiều, há há há!”
Tham vọng của cô cao ngất, bừng bừng hứng thú tiếp tục tu luyện.
Bồn Cầu: “???”
Không phải chứ, sao cô cứ hở một chút là muốn treo mỹ nữ lên đánh, cô bi3n thái à?
A Điêu bỗng thấy ngu người.
“Tình huống gì đây, tự nhiên cho tôi mấy triệu năng lực niệm, những người này hối hận vì đã đưa thi thể cho tôi?”
.....
A Điêu không biết ở một trạm dịch nào đó cách cô không xa tại khu B, cũng chính là điểm đến mà bọn Thiên Phu trưởng hướng tới, hiện tại tình hình không tốt lắm.
Chém giết nơi nơi.
Không riêng gì bọn họ, tổng cộng hơn ba ngàn tu sĩ trên trạm dịch đều đang toàn lực chống cự.
Giờ phút này nội tâm đám người Thiên Phu trưởng cũng chửi chó chết.
(P5)
Bảy ngày trước, họ vội vã đến trạm dịch này để dừng chân, ban đầu muốn có một nơi nghỉ ngơi cũng như tiêu hóa tài nguyên, đồng thời họ còn lập thành một nhóm và thống nhất cách đối ngoại.
Bởi vì có quá nhiều người làm lúc đầu người của trạm Số 2 này có hỏi, đến khi biết họ đang chạy nạn thì mấy người này cũng thông cảm và chào đón, để cho họ yên tâm ở lại.
Vụ thu hoạch tài nguyên không bị phơi bày, nhóm người đang nghĩ chờ mông ngồi cho ấm đã rồi hẵng tiêu hóa tài nguyên trong niềm phấn khởi, kết quả là ngày hôm sau trạm dịch Số 2 này bị Người Cá đột kích.
** má!
Mà nhóm Người Cá này còn khó nhằn hơn bầy cá mập. Cá mập không thể lên bờ thành thử chỉ đành ở dưới nước điều khiển nước tấn công từ xa. Còn Người Cá thì khác, không chỉ sống lưỡng cư mà còn có nhân cách hóa, biết ngưng tụ các thực thể xương cá làm giáo tấn công tầm xa, lực xuyên thấu mạnh dữ dội. Điều quan trọng là họ rất linh hoạt và thông minh hơn cá mập, biết phối hợp nhóm và ẩn nấp ám sát.
Tất nhiên khó nhằn nhất nằm ở số lượng.
Hơn 20,000 tên đều là cấp 5, đồng thời trong quần thế này còn có 3 con Boss Người Cá cấp 6.
Xem ra hẳn là ma quỷ từ hai hố đất cấp 5 khác nhau hợp nhất lại và liên hợp tấn công.
Bình thường sẽ không xuất hiện tình huống thế này, song khéo sao trong cả hai hố đất toàn là tộc Người Cá, điều này có lợi cho quan hệ đối tác giữa họ.
Việc này khó quá, còn không bằng đi cùng anh giai tìm đại hòn đảo nào để trốn đâu.
A a a!
Trong lòng hơn một ngàn người này nghẹn ngào hối hận không cách gì thốt thành lời nhưng họ vẫn không thể nào rút lui. Đâu phải vì họ lo không có tình người, chẳng qua có muốn rút cũng không được vì bị bủa vây cả rồi.
Chết toi!
Ba ngàn người chống đỡ trong bảy ngày đã muốn thành đèn cạn dầu, càng tuyệt vọng càng nhớ một anh giai nào đó.
Đại ca, anh đang ở đâu?! Mau tới đi chứ!
Một bên khác, tâm lý của Thiên Phu trưởng lại rất khác với bọn họ. Nước mưa vỗ vào lá chắn mắt trên mặt hắn, rửa sạch cảm giác lạnh lẽo nhưng cũng phát ra âm thanh xì xì đầy tanh hôi.
Tình hình chiến đấu quá cấp bách, thầy chữa trị trong quân đội không đủ dùng, phần lớn tình hình giáp chắn của mọi người không tốt cho lắm. Tình hình khả quan duy nhất ở chỗ có mấy tu sĩ mang tí nội tình sâu sắc, trong tay có mấy bộ giáp chắn dự bị, tạm thời không có vấn đề.
Song ai nấy không thể chịu đựng nổi nữa.
“Lão Trương, anh nói xem có liên lạc được với anh trai Vạn Phu trưởng kia không?” Alexander, quân đồn trú tại trạm dịch Số 2, đã đề cập đến hai lần nhằm cho phép Thiên Phu trưởng liên lạc với người ta để giải cứu.
Thiên Phu trưởng cười khổ trong lòng, thầm nghĩ chắc chắn anh ấy không tưởng ra lúc trước bản thân còn lo bị quân đội tính kế, có điều nguy cơ vừa đến, quân đội còn tính toán cứt gì nữa, thiếu điều ước gì nhấc kiệu lớn mời người ta tới hỗ trợ.
(P6)
“Không được, tín hiệu quá kém, hoàn toàn không liên lạc được. Gần đây khu B vốn đã bị chặn thông tin, rất nhanh nơi này sẽ bị thuật pháp của phù thủy Người Cá phong bế không gian.”
“Hết cách rồi.”
Các binh tướng đồn trú tại trạm dịch Số 2 tuyệt vọng.
Khó quá, sắp hết phòng thủ được nữa rồi. Một khi phòng thủ bị phá vỡ, nhóm Người Cá lên bờ, họ sẽ bị tàn sát.
“Chuẩn bị để tán quân sẵng sàng, một người có thể trốn là được một người…” Người đứng đầu quân đội đóng quân tại trạm dịch Số 2 là một Vạn Phu trưởng, cao hơn Thiên phu một cấp, gã đã chuẩn bị cho điều bết bát nhất.
Khi gã chuẩn bị làm vò đã mẻ không sợ rơi, tại thời điểm này, một chiếc phi thuyền phá vỡ những đám mây lao tới.
Pháo dội bom cho nổ đầy mạnh mẽ từ trên cao, cứng rắn phá vỡ lớp niêm phong cấm hơi nước.
Trên mặt nước, một số phù thủy không bị tấn công tầm xa đã kịp thời trốn xuống nước, nhìn vào phi thuyền trên không trung cao ngất và tạo ra âm thanh.
“Là phi thuyền cao cấp của nhân loại, chống axit, có thể là người của gia tộc năm châu đến đây, cẩn thận chút!”
“Công công công!”
Tộc Người Cá muốn thừa dịp sự trợ giúp còn chưa tới bèn cưỡng ép phá phòng tuyến trạm dịch trên hải đảo. Thế là họ điên cuồng gia tăng công kích, Người Cá tiền tuyến chủ lực càng thêm điên cuồng bắn vọt lên bờ…
Đánh chiếm rậm rạp, máu thịt tung bay, đạo pháp bão táp.
Trên không trung, phi thuyền không dám đi xuống do sợ bị phù thủy tấn công tầm xa phá vỡ nguồn năng lượng. Thành ra họ mở cửa khoang… Ba trăm người gẫm lên công cụ nhao xuống.
Thiên Phu trưởng nhìn lên bầu trời và trông thấy biểu tượng gia tộc của tộc họ Nguyệt.
Phanh, người con gái dẫn đầu lấp lóe trong không gian trong cái chớp mắt, tránh được một cuộc tấn công tầm xa của bầy Người Cá, kế đó thành công hạ xuống đất.
Vung tay ném ra một đống nhu yếu phẩm quan trọng.
“Phân giáp chắn và dịch chữa bệnh, phân phối thuốc xong lại kiên trì thêm bảy ngày nữa thôi. Tôi đã đưa tin cho quân đội thành công, trợ giúp sẽ đến.” Nguyệt Tinh Khê không nói lời thừa, vừa bảo xong đã tới tiền tuyến. Chiêu Quang không vội vàng đi lên chém giết, thay vào đó ở hậu phương chủ trì phân phối tài nguyên đúng chỗ cũng như lo hậu cần cho tốt.
Vì lẽ gì lại đi sâu vào khu B vào thời điểm quan trọng như vậy? Là bởi hai chị em đều cho rằng tình hình khu B còn cấp bách hơn khu A, hơn nữa còn không có trợ giúp, rất có thể mặt trận nội bộ sẽ sụp đổ hoàn toàn, lúc này sự trợ giúp của bọn họ sẽ có ích nhất. Trước khi đến bờ biển Phía Nam, gia tộc đã phân tích qua các loại khó khăn mà mặt trận bên này sẽ gặp phải cho nên họ có chuẩn bị trước một lượng nhu yếu phẩm thật lớn.
(P7)
Trước khi đến khu B, chị em Nguyệt Tinh Khê cố tình liên lạc với quân đội, đề nghị tiến vào khu B thăm dò, nếu có chiến tranh gấp rút sẽ trợ giúp. Chuyện này đã làm quân đội mừng rỡ... và tiếp đó mới có tình hình như hiện tại.
Không sợ lấy giỏ trúc múc nước công dã tràng sao?
Chiêu Quang nhìn những tu sĩ hoang dã đang chiến đấu đẫm máu cùng với thi thể nhân loại chết rồi mà không có người tới thu kịp cách đó không xa, trái tim y có phần nóng bỏng.
Nghĩ đến người lớn trong gia tộc tận tâm chỉ bảo và sự giám sát giáo dục về đại cục từ tấm bé, y hít sâu một hơi.
Sợ thì lùi, để cho người khác lên.
Đã lên vậy vĩnh viễn không thể lùi.
Có tài nguyên, có hỗ trợ, sĩ khí của mọi người ngay lập tức hưng thịnh.
.....
A Điêu tự hỏi tại sao năng lực niệm lại không còn, những người đó đã chết hết rồi chăng?
Quên đi, mặc kệ, tu luyện đã.
Thêm bảy ngày nữa.
Dưới sự tu luyện toàn lực của A Điêu, di cốt cuối cùng cũng... thành 0.
Bây giờ cô đã kéo ra 5,555 sợi tơ tinh thần, còn gân mạch thì tới được 333 sợi.
Cô cũng làm đâu ra đấy 500 lá bùa năng lượng cấp 5. Vì cô vẫn không cam lòng đầu tư rất nhiều thời gian và chi phí cho nên bảy ngày trước đã bắt đầu nếm thử chuyện cùng lúc tiến vào giai đoạn điều khiển sợi tơ. Chỉ cần không cho nó rời khỏi cơ thể, dường như cô có thể bước vào giai đoạn này trước thời hạn, suy cho cùng cô đã từng làm nhiều lần trước đó rồi.
Thế… cô có thể thử điều khiển sợi tơ để làm bùa không?
Một bên phân chia sợi tơ, điều khiển sợi tơ đã phân hóa ra làm bùa chú, một bên luyện tập sao cho 333 gân mạch vận chuyển linh năng hiệu quả.
Đây cũng được coi là một hạng mục huấn luyện hợp lý đấy, một công đôi việc.
Khó khăn vẫn chả sao, quen tay hay việc…
Sự khéo léo cả đời này chính là bỏ đi 500 viên linh hạch cấp 5 để đánh đổi, đúng vậy, 1000 viên linh hạch chỉ làm ra nổi 500 lá bùa mang nguồn năng lượng, nhưng hiệu quả lại kh ủng bố tột cùng.
A Điêu: “Tôi cảm thấy bây giờ mình bán sỉ được luôn bùa 6 cấp, chỉ thiếu linh hạch cấp 6 và vật liệu bùa cấp 6 thôi.”
Cảm giác nâng cao nền tảng quá sảng khoái, cô đột nhiên không hối tiếc khi đổi các tài nguyên.
Tất nhiên trở thành Thầy Cấm Kỵ sẽ cường đại nhất thời nhưng đâu hưởng thụ được loại cảm giác sảng khoái đứng ở đỉnh cao kim tự tháp mang tên tố chất, nhìn thấy triển vọng tương lai xa hơn như vậy.
Cô đã mường tượng được cảnh hô mưa gọi gió đầy hoành tráng khi mình trở thành Thầy Cấm Kỵ…
“Sức chiến đấu hiện tại của tôi có thể quét ngang cấp thượng Ly Trần đấy, có lẽ dù đấu một trận với Vi Quang vẫn không ngỏm.”
Chỉ riêng sự bùng nổ của hai khối tròn có linh hợp nhất với 333 gân mạch đã đủ để cường độ linh năng của cô sánh với đỉnh cấp thượng Ly Trần, chứ đừng nói thêm Nguyên Trượng, thể chất cùng các phương diện kỹ năng tăng thêm…
(P8)
A Điêu ngẫm mà hưng phấn, có điều cô nhanh chóng tĩnh tâm.
Hiện tại hạn mức cao nhất vẫn không xê xích gì nhiều.
Bồn Cầu: “Ừ, tôi thấy bên này không kém nhau lắm. Có nhiều sợi tơ tinh thần và gân mạch mà cô không kiểm soát nổi còn rắc rối hơn, như bây giờ đã vừa đủ rồi, dù gì cô không có di cốt. Muốn bắt đầu Thầy Cấm Kỵ?”
A Điêu: “Tất nhiên.”
Những người khác tu luyện lên cấp Thầy Cấm Kỵ đều thận trọng vô cùng, có khi cần thêm mấy tiền bối để bảo vệ, hoặc chuẩn bị một lượng tài nguyên dự phòng thật lớn, nhưng cô lại chẳng cần. Nền tảng của cô cao tót vời, đột phá là chuyện nước chảy thành sông, vấn đề duy nhất nằm ở đột phá chỗ nào.
Bồn cầu nhắc nhở A Điêu chọn một nơi hẻo lánh. Tố chất của cô quá cao sẽ gây ra thiên tượng đầy mãnh liệt, rất có khả năng thu hút một số ma quỷ hùng mạnh.
Chưa kể có khi khu B chứa cường giả cấp Vi Quang, lỡ như gặp phải bị người ta thừa cơ hội xuống tay, thế thì phiền toái rồi.
A Điêu tán thành sâu sắc. Suy cho cùng tài nguyên đã tiêu hết, cho nên A Điêu xuất quan, vừa xuất quan đã cảm nhận ngay có điều bất thường.
Nhiệt độ thấp là một chuyện, mưa to ngày càng lớn, chưa kể trong không khí đầy mùi máu tanh nồng nặc.
A Điêu nhìn thẳng về phía vị trí trạm dịch Số 2, bên kia bị ma quỷ xâm nhập?
Cô chỉ nhìn thoáng qua đã điều khiển công cụ bay bay lên trời ngay.
Cô muốn tới vùng không trung.
.....
A Điêu bay với giới hạn tối đa mà công cụ bay có thể đạt đến và tới độ cao tối đa.
Ở độ cao 10,000 mét, này thì mây đen lượn lờ, gần như nhìn thấy sấm sét. Nơi này chẳng có bất kỳ không khí gì đáng nói, áo giáp chắn đã phát ra cảnh báo về hô hấp.
A Điêu dừng bước ở đây. Cô cảm thụ được các nguyên tố sấm sét khủng khiếp và nguyên tố không gian gần đó, thành ra đến cùng quyết định chọn nơi này.
Bồn Cầu: “Thăng cấp Thầy Cấm Kỵ chia làm ba bước quan trọng. Đầu tiên phá khối tròn có linh và tụ linh đan; thứ hai, tách gân mạch rồi lại liên kết đan điền và kinh mạch thành một thể; thứ ba, nguyên tố chính từ thiên phú sẽ là hệ thống quyết định thuật pháp. Cô chọn nơi này vì cảm thấy thuộc tính thể chất của mình thích hợp với sấm sét và không gian?”
A Điêu: “Cái này không phải nói chơi, trong ngoài đám kỹ năng toàn xuất hiện ghi chép về không gian chứng tỏ chính thức công nhận tôi có thiên phú không gian. Thiên phú này ngàn năm có một, mặc kệ nó là cao hay thấp, đã có thì phải phát triển, suy cho cùng chạy trốn giữ mạng đều dựa hết vào nó. Về phần nguyên tố sấm sét, tôi tu nhiều đạo pháp như vậy mà hoàn toàn không có cảm giác không điều khiển nổi, vẫn nhìn ra ngộ tính cho lôi pháp là tối cao. Tăng thêm hai viên linh đan của tôi, để một viên làm chủ là vừa đúng.”
(P9)
Ngược lại thế thật, bồn cầu cũng có phần công nhận.
A Điêu nói xong đã bắt đầu đánh vào ngưỡng cửa Thầy Cấm Kỵ, quá trình này nhất định sẽ thuận lợi ngặt nỗi động tĩnh thật lớn.
Vừa mới bắt đầu, 333 gân mạch và tố chất khủng khiếp trong cơ thể cô đã làm cho các nguyên tố trong đường kính mười dặm bạo loạn.
Chưa kể phạm vi của cuộc bạo loạn này đang mở rộng với tốc độ khủng khiếp.
.....
Hiển nhiên các tu sĩ ở trạm dịch Số 2 không cảm ứng được vì có chênh lệch về độ cao và khoảng cách chưa kể tu vi người trên hải đảo không đủ. Trái lại trong phi thuyền của tộc họ Nguyệt có kỹ thuật viên mơ hồ nhìn thấy bìa radar thăm dò ra có một vùng năng lượng… song khoảng cách quá xa.
“Xa như vậy mà còn cảm ứng đo cho được, đoàn năng lượng bên kia mạnh mẽ quá, ít nhất là ma quỷ cấp 8.”
“Mẹ kiếp, cấp B bên này k hủng bố tột cùng, đừng nói hai chủ nhân sẽ gặp nguy hiểm đó?”
“Đã nói sẽ trợ giúp mà sao còn chưa tới? Quân đội thả bồ câu tới gia tộc chúng ta à?”
“Không thể nào đâu, trước đó đã nói đâu ra đấy rồi. Tiểu thư công tử tự chọn liều mạng trước mối nguy hiểm để vào trợ giúp.”
Họ lo lắng. Cùng lúc đó, một đội chiến hạm quân sự trong phạm vi 20 km tính từ trạm dịch Số 2 đã phá mây hòa vào hư không, xé toạc thành một quỹ đạo trong làn mưa lớn, nhưng chỉ có một chiếc đi đến trạm dịch Số 2, phần còn lại thì bay lên cao.
Tựa hồ họ đang trùng kích lên bầu trời?
Sao thế, bầu trời có hố đất chim muông?
Chiến hạm chính dưới sự che chở của phi thuyền hộ vệ đã bay lên độ cao cả chục ngàn km, rất nhanh tiến vào tầng mây sấm. Bởi như vậy mà máy cảm ứng cao cấp hơn bên bọn họ nhìn thấu được tại khu vực cách bọn họ một trăm cây số có đoàn năng lượng siêu việt?
“Ma quỷ cấp 8 thậm chí là cấp 9? Có cần đề phòng không?”
“Không cần, có vẻ như cố định bất động.”
“Quái, sao khu B lại có ma quỷ mạnh cỡ này?”
“Tạm thời bỏ qua, nhanh chóng khởi động thiết bị phá giải thiên tượng, nếu không khu B sẽ thật sự trở thành khu A tiếp theo.”
“Rõ!”
Trong khoang lõi của chiến hạm chính có đặt một thiết bị khổng lồ cao hàng trăm mét tại hạch tâm khoang thuyền. Nó hệt một tòa tháp cao, chi chít toàn là biểu tượng vật tổ và bùa chú trải rộng, có điều nó lại đính đầy các món khoa học và công nghệ hiện đại hàng đầu của nước Đường Tống.
Đây là một Đồ Cấm Kỵ mới ở cấp Giáp, là một thành tựu nghiên cứu khoa học hạng nhất của quốc gia…
Nó khởi động trong khi cửa hầm trên trần chiến hạm chính mở ra.
Đỉnh tháp cao giải phóng một dòng ánh sáng bạc bí ẩn và rực rỡ... xông thẳng trời xanh, làm những đám mây dày đặc đang phân tán tụ lại càng nhiều…
Ầm ầm.
Trời thay đổi.
(P10)
.....
Trùng hợp làm sao hai khu vực không gian thay đổi lớn cách nhau một khoảng vừa đủ làm ai nấy tạm thời không để ý tới bên còn lại. Thế nhưng trong một hòn đảo khổng lồ nào đó ở vị trí trung tâm này, nơi có những đám mây lượn lờ trên đỉnh núi, có hai con Chim Cắt Canh Biển khổng lồ đang nằm sấp tiêu hóa các linh hạch của đám ma quỷ khác. Cảm nhận được thay đổi năng lượng ở cả hai bên trái và phải trước mặt, hai con chim lớn có phần bối rối.
Con đực ngớ ngẩn nhất, phản ứng đầu tiên là sợ hãi, còn con chim mái lại xảo quyệt mà rằng: “Em cảm nhận được hơi thở bên trái có vẻ quen quen làm sao ấy, có phải lần trước ở bên đó…”
“Ủa đúng, chính là nó, nó cũng vây hãm anh!”
Thật ra nào có, lúc ấy A Điêu đánh Hà Lạc, tuy nhiên con chim trống này lại oán hận tột cùng đối với chuyện lần trước, nay đơn thuần là muốn tới trời để ăn vạ, thế là kêu to chửi rủa.
Chim cái cho một cánh đập tới: “Câm miệng, kêu to cái gì. Em thấy tên này đang thăng cấp lên Thầy Cấm Kỵ. Người này hẳn là đồ quái vật trong gia tộc siêu đỉnh của thế giới loài người, trong tay có của báu nên mới cung cấp cho nó năng lượng mạnh mẽ như vậy. Người này mang dã tâm bừng bừng, dám thăng cấp trong khu B, xem ra mưu toan không nhỏ đâu. Đi theo em.”
“Đi cắt đứt tương lai của nó, gặt hái tính mạng nó, đoạt của báu của nó!”
“Phải, giết nó đi! Cạo chết nó!”
Hai con chim lớn hùng dũng hiên ngang bay sang khu vực bên trái đầy khí phách.
.....
A Điêu mờ mịt chẳng hay chuyện này, cô thật sự tập trung vào đột phá.
Ngược lại không có mánh khỏe gì cả, nói đột phá là thật sự có thể đột phá.
Khối tròn có linh vỡ vụn, linh đan thành hình, 333 gân mạch kết nối thành công toàn bộ, bước thứ ba là nguyên tố chính và cô bị kẹt một chút ở đây.
“Những đám mây đen này đang làm gì thế! Má nó!”
A Điêu đâu ngờ vào thời điểm cô hấp thu hai nguyên tố sấm sét và không gian chuẩn bị ngưng tụ nguyên tố làm con dấu, đám nguyên tố cấu thành mây lại xông tới như điên.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ chốn đây toàn là mây đen thôi.
Làm cho khu vực linh đan của cô bấy giờ nhuốm một màu đen như hũ nút. Nếu không phải linh đan còn phát sáng, cô còn cho rằng trong cơ thể mình là một cái lỗ đen.
“Mình không có linh đan để mang theo những nguyên tố mây này...” A Điêu nhất thời đau cả đầu, dợm nghĩ cách muốn xua tan những nguyên tố mây đen này ra khỏi cơ thể, cô thốt cảm ứng được hai hơi thở đang đến gần.
** má!
Có phần quen ta.
Hai con chim lớn kia!!
Bồn Cầu: “Số của cô đúng là...”
Hai con chim lớn vừa đến đoan chắc sẽ cướp mất tương lai và tính mạng của cô, làm sao sẽ cho cô thời gian xua đuổi nguyên tố mây thành công và định hình con dấu nguyên tố.
(P11)
Đã né ở độ cao 10,000 mét rồi mà vẫn dẫn hai con chim lớn này tới, số mạng gì dây!
Tâm tính của A Điêu tê dại, kế đó cô quả quyết. Sau khi kiên trì để suy nghĩ đi một vòng, bất thình lình cô điều khiển thật nhiều sợi tơ tinh thần đi thẳng đến chỗ linh đan.
Cô đang phân phối các nguyên tố mây đen đến khắp các nơi trong cơ thể.
Gân mạch, máu thịt, có thể nhét là nhét hết vào.
Bồn Cầu: “...”
Không phải chứ, dự định của cô là?
A Điêu không giải thích chỉ điên cuồng làm việc.
Cô nhớ trong sách cổ nói rằng nguyên tố mây là một trong những nguyên tố đặc biệt nhất. Trước nay mây không mang dáng vẻ, không bị ảnh hưởng bởi thuật pháp, những người tu luyện nó thường biến ảo khó lường, nhưng về bản chất thì nó lại cùng tồn tại với sấm sét và không gian. Đằng ấy nhìn các nguyên tố trên bầu trời khi nãy là biết, sấm sét và không gian bài xích các yếu tố khác nhưng lại chung sống đơn độc với những đám mây. Cái này đồng nghĩa chúng cùng tồn tại trong cơ thể cô vẫn được.
Hơn nữa ai nói nguyên tố chỉ có thể định hình thành con dấu trong linh đan mà không thể định hình thành con dấu trong cơ thể cô? Nói trắng ra linh đan chính là hạt nhân năng lượng. Tuy nhiên cơ thể cô đã được rèn luyện thành như vậy từ lâu, 333 sợi gân mạch trải rộng, có khác gì cũng là hạt nhân năng lượng đâu? Tất nhiên, muốn định hình nó để tạo thành con dấu cho thể chất rất khó, là phiên bản con dấu linh đan khó gấp hàng ngàn lần, nhưng cô có 5,555 sợi tơ tinh thần cơ mà! Cô có một phần tinh thần siêu khủng khiếp!
Cô là quái vật được ông trời thưởng cơm ăn!
Đã là quái vật thì cần làm những gì người khác không thể làm.
Dẫn sợi tơ, định hình con dấu.
Ba con dấu.
Con dấu linh đan từ sấm sét, con dấu linh đan từ không gian cùng với còn có một con dấu thể chất từ mây!
Cơ thể như bầu trời, tự dưng có dị biến, lột xác thành một phương thế giới nhỏ.
Tu luyện thế giới nhỏ.
Đạo cho thế giới nhỏ.
Vì triển vọng, vì tương lai, vì những gian khổ và tham vọng của cô trên đường đi.
Chơi nó!
.....
Hai con chim trống mái lúc này mang theo tâm lý làm giàu của bọn trộm cướp đang bay đi điên cuồng, dùng tốc độ nhanh nhất tiếp cận khu vực bầu trời.
Chim mái: “Em cảm nhận được nó đang thu lại ngay tại đó, người này đang tiến hành định hình nguyên tố thành con dấu linh đan, mau lên! Đúng là cơ hội tốt cho chúng ta đánh lén. Chỉ cần đánh tên này một chút đã đủ để hắn tẩu hỏa nhập ma tự tìm đường chết!”
Chim trống: “Không, anh muốn giết thằng này luôn! Để hắn xuống địa ngục sám hối vì gây hấn với anh!”
Đi đi đi!
Cuối cùng chúng phá vỡ những tầng mây đen kịt đang rít gào, nhìn thấy bóng người trong từng đợt sấm sét tung hoành.
Giết!
(P12)
Hai con thúc giục đôi cánh, phóng ra từng lông chim kim lại tỏa ánh sáng chói lòa có thể xuyên núi phá giáp... phá không lao tới vút vút vút, chớp mắt hiện dư ảnh, chớp mắt mất hút trong hư không.
Kế đó lao thẳng tới trước mặt A Điêu...
Khi cô mở mắt ra.
Lông kim loại gần trong gang tấc bị bóp méo.
Xoắn lại và hư hỏng.
Cô giơ tay lên, quyền trượng trong tay chỉ một lần.
Một luồng sấm sét màu đen đầy tráng kiện nhảy lên vặn vẹo, chỉ với cú nhảy này nó đã tới ngay thân con chim trống cách đó 500 mét.
Xoẹt… Con chim trống cảm thấy cơ thể của mình tê liệt, đoạn chiêu phá giáp bùng nổ, toàn bộ lục phủ ngũ tạng bị điện nướng thành than; đồng thời bộ não cũng nứt tách, chỉ còn lại linh hạch cấp 6.
Con mái ngỡ ngàng, đột nhiên quay lại và bỏ chạy.
Nó thông minh phải biết, xuất phát từ thiên phú cảm ứng mạnh mẽ của ma quỷ cấp 7, nó dự cảm được tình huống không đúng. Tên con người trước mắt này đã lột xác, lột xác đến mức độ nó khó lòng mường tượng nổi.
Tiện tay tung một đòn đã tạo ra sát thương ở cấp Vi Quang, đây là cấp độ gì?
Tên này vừa mới đột phá lên cấp Thầy Cấm Kỵ, hơn nữa còn không cần tới đạo pháp!
Chạy mau!!
Con mái vừa chạy trốn bất thình lình cảm thấy trên đầu mình có hơi thở năng lượng rất kh ủng bố
Ngẩng đầu lên.
Một người cầm quyền trượng nhảy xuống từ tầng mây, quyền trượng chỉ, kiếm sấm sét dữ tợn ngưng tụ.
Ngưng, xuống!
Giết Tà!
Thấy ngay đã buông xuống.
Nó hét lên, năng lượng toàn thân đổ xô vào sọ não, đồng thời nó tung ra tác động tinh thần mạnh nhất tấn công A Điêu.
Nhưng còn chưa thấy nhân loại này bị tinh thần công kích của nó g iết chết tươi, nó chậm chạp nhận ra đầu chim của mình bị một thanh kiếm sấm sét xuyên thấu thẳng tắp...
Nếu nhìn từ góc độ chân trời xem ra, trên trời có một con chim vô cùng béo tốt, có cả mây đen lượn lờ không rõ hình dạng, và cả kiếm sấm chớp tung hoành bay ra.
Sau khi kiếm sấm sét xuyên thấu, nó tiêu tan trên bầu trời rộng lớn, xác hai con chim lớn lần lượt rơi xuống, còn bóng người nọ cũng nhao xuống theo, lần lượt thu hai xác chim khổng lồ và sắp rơi xuống biển sâu.
Đạp lên hư không, lộn ngược ra sau, vút! Công cụ bay tự động bay đến rơi xuống dưới chân cô. Tiếp đó cô thuận tay cầm lấy Nguyên trượng điều khiển sấm sét và uốn nó thành một bông hoa kiếm đẹp đẽ giữa các ngón tay.
Vững vàng, khí phách và tài hoa lộ hết ra ngoài.
Vào thời điểm đó sấm sét leo lên cơ thể cô, chảy xuôi như sợi tơ, còn đám mây đen chỉ có thể bám theo bóng dáng của cô.
Bay lượn khắp trời đất, ngang dọc khu B không gì cản nổi.
Ngàn dặm tặng đầu chim, lễ nhẹ tình ý nặng, cô nhận và trong lòng vẫn rất vui!
Có điều tại giờ phút này, trên gương mặt lạnh nhạt của cô chẳng có vẻ kiêu ngạo là thế còn trong lòng lại… gào thét thật to như meme con chuột đất gào rú trên vách đá*.
*Meme con chuột đất gào rú trên vách đá: Cái meme mà con chuột đất to như con gấu đứng trên vách đá la aaaaa đó mấy bạn.
“Thế nào thế nào, bồn cầu thối, có quay lại cho tôi không? Má! Cơn cớ gì tôi lại đẹp trai như vậy!”
“Ha ha ha ha!
Bồn Cầu: “...”
Tôi là bồn cầu, không phải là người cô mời tới quay hình.
Nhưng... đúng là đẹp trai thật, mẹ kiếp!