Editor: Mẹ Bầu
Anh nhắm mắt lại, hưởng thụ sự xoa bóp của cô. Tuy ngón tay của cô nhỏ nhắn, những lực ấn của ngón tay rất vừa phải, cô đã thực sự làm cho anh rất thoải mái.
Cũng không biết dây thần kinh nào đó đã bị chập, đang nhắm mắt dưỡng thần, bỗng nhiên anh lên tiếng nói: "Làm bạn gái của anh đi?"
Mười ngón tay đang lùa vào mái tóc của anh, đột nhiên dừng lại. Cỏ phải là tai của cô đã bị hỏng rồi không? Chắc là do cô quá si mê anh nên đã ảo tưởng rồi, bằng không sao cô lại có thể nghe thấy anh nói ra yêu cầu như vậy? Lỗ tai cô đúng là bị hỏng rồi, đúng là cô bị bệnh, chắc chắn anh sẽ không nói ra loại câu nói này đâu!
"Thế nào? Anh muốn em làm bạn gái của anh, em còn không đồng ý sao?" Nửa ngày không thấy cô trả lời, bỗng chốc anh xoay người lại để nhìn cô!
Quan Tĩnh kinh ngạc, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xuất hiện càng ngày càng nhiều niềm vui sướng, trong đôi mắt trong suốt sáng ngời cũng tràn đầy hơi nước, cách lớp hơi nước, cô nhìn anh một cách trong trẻo đáng yêu. "Anh nói thật chứ?" Trong giọng nói của cô mang đậm âm mũi, không khó để nhận ra nước mắt của cô đã tràn đầy ở trong xoang mũi rồi!
"Thực dông dài, cuối cùng em có đồng ý không?" Biểu hiện của Tưởng Vũ Hàng càng ngày càng thiếu kiên nhẫn. Kỳ thực là trong lòng anh đặc biệt hoảng sợ, loại kích động này anh chưa từng trải qua, phảng phất giống như cơ thể đang bị đặt trong một gốc cây giữa chốn sa mạc, nơi thảm thực vật bị héo rũ, tùy thời cũng có thể bị cơn cuồng phong cực nóng cuốn đi cả gốc rễ!
Cũng vào giờ khắc này, anh mới cảm nhận được, anh vậy mà lại để ý đến suy nghĩ của cô như vậy! Thậm chí, so với Vũ Nghê, anh lại còn muốn để ý đến suy nghĩ của cô hơn!
Vì sao lại như vậy?
Trong nháy mắt, anh tự hỏi trong lòng mình như vậy. Vài giây sau, anh đã tìm được đáp án …
Vũ Nghê cự tuyệt anh, anh vẫn có thể tìm đến cô để được an ủi, nếu như cô cũng cự tuyệt anh, thật sự anh cũng không biết tìm ai để được an ủi nữa! Cho nên, anh mới đặc biệt lo lắng đến suy nghĩ của cô như thế.
Bị sự vui mừng kinh ngạc đập vào đầu mạnh mẽ, đụng vào eo, đụng vào khắp người, mãi đến nửa ngày sau Quan Tĩnh mới có phản ứng. "Em đồng ý, đồng ý, đương nhiên là em đồng ý rồi!"
Cô lại vui mừng đến phát khóc, lúc này cô thật khóc to, trên khóe miệng là nụ cười, nhưng nước mắt cô lại chảy thành dòng, trượt rơi xuống dưới!
Nghe thấy câu trả lời lẫn biểu cảm của cô, anh âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi!
Anh nâng bàn tay to lên, vuốt ve gương mặt cô tuy không được nhẹ nhàng lắm."Em khóc lóc cái gì vậy, thật sự khó coi chết đi được! Em là phụ nữ hay vẫn là cô bé con hả?"
"... Hu hu... Là do em cao hứng thôi, anh có biết hay không, em đã chờ những lời này của anh thật nhiều năm... Em còn cho rằng, cho rằng em tuyệt đối sẽ không đợi được đến một ngày nào đó anh sẽ nói ra những lời này!" Cô nghẹn ngào, phun ra nuốt vào mà nói, lời nói đứt quãng thuyết minh đầy đủ rằng, lúc này cô rất kích động!
Tình yêu của cô, niềm vui của cô, cô cực kỳ cực kỳ thỏa mãn. Trái tim bị tổn thương của Tưởng Vũ Hàng cũng được thỏa mãn. Sự tự phụ của người đàn ông trưởng thành lẫn lòng tự tôn của đàn ông thật quá nực cười.
Không sai, mới hai mươi mấy tuổi anh đã bắt đầu trở thành tổng giám đốc trẻ tuổi của MBS. Anh thật xuất sắc so với những nam thanh niên khác cùng tuổi. Nói chính xác hơn, năng lực của anh vượt qua rất