• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mẹ Bầu
"Tớ và Tưởng Vũ Hàng đã nói lời chia tay rồi!" Lúc này vừa đúng dịp cuối tuần, cả hai người, Quan Tĩnh và Phó Vũ Nghê đều không phải đi làm, vừa vặn gặp nhau ở đại sảnh của một nhà hàng nhỏ!
Phó Vũ Nghê hạ giọng nói với cô bạn đồng nghiệp của mình, nét mặt không phải là không biểu hiện có vướng mắc. Nhưng sự vướng mắc này không là vì Tưởng Vũ Hàng, mà là vì chồng trước của cô, Lạc Ngạo Kiệt!
"Vì sao vậy? Bởi vì Lạc Ngạo Kiệt sao?" Lạc Ngạo Kiệt chính là Jerry, lại là cháu ruột của cô, thật kỳ quái phải không? Nhưng mà, chuyện này thì Vũ Nghê lại không biết!
"Đương nhiên là không phải, tớ không thích Vũ Hàng, tớ lại còn không rõ ràng với anh ấy như thế, thật sự đã làm lỡ anh ấy! Tuổi của anh ấy cũng không còn trẻ, cũng đã đến lúc kết giao bạn gái để chuẩn bị kết hôn rồi!" Nếu như cô đã làm anh bị lỡ thì sẽ phải nói năng thế nào với khoảng thời gian đã qua đây?
"Lo lắng nhiều như vậy làm gì? Tất cả đều là do anh ấy tự nguyện mà..." Quan Tĩnh cố ý nói một cách mạnh mẽ, tùy tiện, làm bộ như nói về chuyện của bọn họ cực kỳ nhẹ nhàng, chẳng có liên quan gì với cô hết! Nhưng chỉ có chính lòng cô mới biết rõ nhất, cô hi vọng Vũ Nghê có thể mau chóng buông tha cho anh đến mức nào, không chấp nhận bất cứ cách theo đuổi nào của anh!
Tưởng Vũ Hàng mà nhận được sự tổn thương của Vũ Nghê càng lớn, anh sẽ lại càng ở lại bên cạnh cô.
"Đương nhiên là không thể nói như vậy được, cậu cho tớ là loại người như thế nào chứ? Hơn nữa, Tưởng Vũ Hàng đối xử với tớ rất tốt, nếu tớ càng kéo dài với anh ấy, sẽ càng cảm thấy có lỗi với anh ấy nhiều hơn!"
"Nhìn cậu kìa, có lẽ ở bên ngoài Tưởng Vũ Hàng còn có bạn gái khác đấy, có lẽ anh ấy cũng không phải chỉ có một mình cậu đâu, cậu không rõ nên mới áy náy thôi?" Quan Tĩnh ăn một miếng đồ ăn, chớp chớp mắt, nói nửa thật nửa đùa!
Vẻ mặt của bạn tốt thật áy náy đau khổ, điều này khiến thật sự cô đau lòng, nhìn thấy mà không nỡ bỏ qua, hơn nữa, cô thực sự cảm thấy cực kỳ có lỗi với bạn tốt. Vũ Nghê luôn luôn coi cô là bạn tốt, nhưng ở sau lưng bạn tốt, cô lại sống cùng với bạn trai của người ta!
Nếu như Vũ Nghê biết được sự thực chuyện này liệu còn có thể coi cô là bạn tốt nữa không?
Lời nói của Quan Tĩnh khiến Vũ Nghê vội vàng xua tay.
"Không, Vũ Hàng không phải là loại người dối trá như vậy. Anh ấy là người cực kỳ đơn giản, rất đơn thuần, không cong queo như ruột. Hơn nữa, nếu quả thực anh ấy có bạn gái mà mình thích, không có lý do gì mà không nói với tớ. Tuy rằng trên danh nghĩa bọn mình là người yêu, nhưng trong những lúc ở bên nhau, cũng chẳng khác gì những người bạn bình thường khác, chẳng có gì là anh ấy không nói ra!"
"Có lẽ anh ấy chỉ yêu cậu, nhưng dục vọng lại phát tiết trên thân của người phụ nữ khác thì sao... Vũ Nghê, chẳng lẽ cậu thật sự không nghi ngờ gì sao? Đàn ông chẳng phải luôn có dục vọng, luôn có sự đòi hỏi đó sao? Có đầy cách ra đấy, cậu hẳn là biết rất rõ ràng chứ? Tổng giám đốc Tưởng lại là người tuổi trẻ khí thịnh như thế, nhu cầu của anh ấy nhất định rất mãnh liệt!"
"Ha ha … "
Vũ Nghê bỗng nhiên phá lên cười, gò má hơi hồng lên, trắng nõn nà."Quan Tĩnh, cậu đúng là người có tính hiếu sắc! Có phải điều này đều là những lời giáo huấn mà Kim chủ đã dạy cậu không vậy?"
Quan Tĩnh nhìn Vũ Nghê, không hiểu vì sao cặp mắt của bạn tốt lại không tán thành!
"Chuyện này không phải như vậy đâu? Cái gì mà tràn đầy dục vọng, nhu cầu sinh lý chứ. Đàn ông trên đời này đều hoa tâm, đi tìm phụ nữ khác, bắt cá hai tay chỉ là cái cớ! Nếu một người đàn ông yêu sâu sắc một người phụ nữ, nhất định sẽ bảo vệ trinh tiết cho cô gái ấy!" Nói tới đây, tinh thần của cô chợt thấy chán nản. "Đương nhiên, chỉ có điều loại đàn ông này có ít hơn mà thôi..." Lạc Ngạo Kiệt chính là

3447606.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK