Editor: Mẹ Bầu
Trên mắt, mũi, miệng, gò má, khắp người anh đều bị bao trùm một lớp sữa chua thật dày, Tưởng Vũ Hàng há hốc miệng ra, tựa như giữa một nền trắng mở ra một cái động lớn vạy. "Nhanh lên một chút, giúp anh gạt chúng xuống đi!"
"Được rồi, em đến đây!" Quan Tĩnh hưng phấn giống như một cô gái nhỏ, ôm chặt lấy mặt anh, vươn đầu lưỡi hồng hồng liếm láp lớp sữa chua trên mặt anh!
Lúc này, Tưởng Vũ Hàng vốn rất thông minh, mới biết là mình bị lừa, sữa tắm gì ở đây, rõ ràng chính là thứ gì đó có thể ăn được, khó trách cô lại ăn ngon lành như vậy! "Đồ xấu xa, em lại dám đùa giỡn anh!" Anh làm ra vẻ tức giận rống to, hai tay đi tới dưới nách cô, bắt đầu gãi ngứa ngứa…
"A…" cô vui vẻ thét chói tai."Đừng mà, em không phải ở lại để giúp anh làm nữa chứ?"
"Đương nhiên là em phải giúp anh gạt hết xuống!" Anh ôm chặt lấy cô, không để cho cô né ra. Hừ hừ, cái cô gái này coi như là có chút thông minh, còn biết dùng đầu lưỡi làm sạch sẽ cho mặt của anh!
"Vậy nếu anh làm em ngứa, em sẽ không có cách nào, ha ha…" cô cười đến thở hổn hển, nói điều kiện với anh. " Cho nên, anh không thể được trêu em nữa, em mới có thể giúp anh!"
"Được, em nhanh chút!" anh đồng ý, hai tay trở nên thành thật, chờ hưởng thụ đầu lưỡi cô phục vụ!
Cô lại thè đầu lưỡi nóng bỏng, linh hoạt vẽ vẽ ở trên mặt của anh vài đường, từng đường, từng đường, gương mặt của Tưởng Vũ Hàng lộ dần ra. Từng ngụm khí nóng cũng phun ở trên mặt của anh, nóng bỏng da thịt, gợi lên tình dục mà lúc trước anh đã xua đi.
Hầu kết của anh cao thấp tán loạn, chỉ cần nhìn hầu kết của anh cũng đủ để cho nữ sinh bị đỏ mặt! Anh đã được lau chùi sạch sẽ, sắc mặt cô đỏ bừng nghĩ muốn tránh lui khỏi anh, cô liền nhảy ra khỏi bồn tắm lớn.
Ngay lúc cô nâng chân trái lên, chuẩn bị bước ra thì anh duỗi thẳng cánh tay phải, vòng lại ở bên eo cô. "Còn muốn chạy sao? Em định chạy trốn đi đâu?"
"A!" cô hét lên một tiếng. "Này… "
Tiếng thét chói tai của Quan Tĩnh rất nhanh bị bờ môi của anh chắn lại, tiếp đó chuyển thành tiếng rên rỉ rất rung động lòng người!
Hai người trần truồng gặp nhau, rất nhanh, hai cơ thể trẻ trung lại một lần nữa cùng nhau dây dưa. Nước trong bồn tắm lớn từ dao động biến thành kích động, mặt nước rung lên dưới ánh đèn màu vàng, sóng nước bị chấn động nổi lên trong vắt …
*************** phân cách tuyến *****************
Quan Tĩnh là một người có đồng hồ sinh học tương đương chuẩn xác, bất kể đêm qua ngủ muộn thế nào, mệt mỏi thế nào, đúng năm giờ rưỡi là cô mở mắt. Mà lúc này, trong phòng vẫn là một màu tối đen, giữa khe hở của tấm rèm cửa sổ không chút ánh sáng!
Đã gần mùa đông, 5 giờ rưỡi sáng rồi mà vẫn còn giống như giữa ban đêm vậy!
Đã tỉnh táo lại, Quan Tĩnh yên lặng nghe tiếng hít thở bên mình, rất nặng nề, loại này nhịp thở này là của đàn ông! Chỉ cần nghe tiếng hít thở của anh đã khiến cho cô cảm thấy rất hạnh phúc. Ba năm trở lại đây, cũng là lần đầu tiên, khoảng cách giữa bọn họ mới gần gũi thân mật như vậy!
Loại thân mật này nếu so với lúc bọn họ kết hợp với nhau thì còn còn thân thiết hơn!
Cô đã từng mong đợi thật lâu, có thể được cùng anh nằm ngủ, có thể thức dậy lúc sáng sớm bên người cô còn có anh, nghe tiếng anh thở, cảm thấy được độ ấm của thân thể anh, được nghe tiếng tim đập mạnh mẽ của anh!
"Ha ha…" trong căn phòng còn tối đen vang lên một tiếng cười ngọt ngào, ngây ngô, sợ ảnh hưởng đến giấc ngủ của anh, cô nhanh chóng chặn ngay miệng mình!
Sau đó, cô dè dặt cẩn trọng tới gần anh, để nhiệt độ cơ thể anh làm cơ thể cô được ấm áp!
Hóa ra có anh làm ổ trong chăn lại ấm áp như vậy, trong chăn độ ấm giống như đã đạt tới cực nóng, bởi vì cơ thể của cô rất nóng nhé!
Ừm, nếu như sau này anh đều có thể ôm lấy cô giống như vậy, thì mùa đông năm nay chắc chắn sẽ quá tuyệt, sẽ không còn giống như hàng năm nữa, cứ phải quấn chặt chăn bông quanh mình giống như một chiếc bánh mì vậy!
Trong lòng cô nghĩ mình nằm mơ, nhưng cô