Editor: Mẹ Bầu
Nằm ở trên giường, Quan Tĩnh mệt mỏi không sao chịu nổi, cả người đau nhức, chua xót nhìn người nọ hất chăn ra, từ trên giường đứng lên. "Đêm nay anh ở lại có được không? Em cam đoan sáng sớm ngày mai cô ấy không sẽ phát hiện ra rằng anh đã từng ở đây!"
"Câm miệng!" Anh bực mình hộc ra hai chữ, sau đó nhanh chóng mặc quần áo vào, đi ra khỏi phòng của cô!
“Cạch” một tiếng, cửa phòng đã bị khóa, tiếp đó căn phòng trở lại yên tĩnh!
Người nằm ở trên giường níu chặt lấy tấm ga trải giường, nhìn về phía phòng khách, nước mắt lặng lẽ chảy ra!
************** phân cách tuyến **************
"Tĩnh Tĩnh, tối hôm nay mình cùng nhau ăn cơm nhé! Vị Kim chủ của cậu có hẹn hò gì không?" Nữ chủ biên Phó Vũ Nghê một gương mặt trẻ tuổi sáng giá ở MSB, vào giờ nghỉ trưa không ăn cơm ở bàn ăn, mà mang đến ngồi xuống cạnh Quan Tĩnh đang ăn cơm ở trong góc phòng, sau đó nhỏ giọng hỏi bạn!
"Cậu mời tớ ư? Vậy bạn trai của cậu có bằng lòng không? Anh ta đồng ý cho cậu thoải mái như vậy sao?" Quan Tĩnh xúc một miếng cơm cùng thức ăn thật to cho vào miệng, cau cái mũi cố ý dùng ngữ điệu châm chọc hỏi lại!
"Ha ha, hôm nay là sinh nhật của tớ mà, cùng đi được không? Vui vẻ với nhau một chút! Hơn nữa, cậu lại là bạn tốt nhất của tớ, sinh nhật tớ, cậu đương nhiên phải tới tham gia chứ, tớ còn đang chờ quà sinh nhật của cậu đấy!" Vũ Nghê nói bộ dáng giống như cô rất thích tụ tập một đám bạn bè để cùng vui vẻ với nhau, nhưng chỉ có một mình cô biết, kỳ thực là vì cô không muốn ở một mình với Tưởng Vũ Hàng. Lần trước anh đã đề xuất yêu cầu muốn tiến thêm một bước với cô... Ờ thì tuy anh không nói hẳn ra, nhưng cũng đã ám chỉ như vậy, nhưng cô thật sự không thể tiếp nhận được!
"Vậy cậu không sợ, tớ là một bóng đèn lớn sao?" Quan Tĩnh buông đũa xuống, hai tay chống ở trên mặt bàn, nheo mắt nhìn người bạn thân."Nếu như vậy sẽ phá hỏng không khí buổi sinh nhật mất!"
Vũ Nghê cũng ánh mắt như vậy nhìn bạn tốt."Không sợ, sinh nhật của tớ nhất định phải có bạn tốt của tớ ở đấy, nếu cậu không đến, mới chính là đã phá hỏng không khí!"
Đối với sự tín nhiệm của bạn tốt, Quan Tĩnh thật sự rất áy náy. Nếu như Vũ Nghê biết rằng vị Kim chủ của Quan Tĩnh lại chính là bạn trai Tưởng Vũ Hàng của cô thì không biết sẽ có bao nhiêu thương tâm. Ngữ khí của cô ra vẻ đùa cợt hỏi lại: "Ha ha, cậu và Tổng giám đốc Tưởng hẹn hò mà lại mang tớ đi cùng, cậu không sợ nếu cứ thường xuyên như vậy, anh ấy sẽ thích tớ thì sao?"
"Ha ha... nếu như anh ấy có thể yêu cậu, tớ nhất định sẽ rất vui vẻ mà chúc phúc cho hai người, cầu chúc cho hai người hạnh phúc!" Vũ Nghê nói lời tự đáy lòng!
Nhưng mà lời nói của cô, trong suy nghĩ của Quan Tĩnh lại chính là nói đùa! "Tớ thấy hay là tớ không nên đi... "
"Không được sao, tối nay liệu Kim chủ của cậu có tìm cậu không?" Vũ Nghê nhỏ giọng hỏi lại một lần nữa!
Kim chủ của cô tối hôm nay sao có thể tìm cô được đây, anh ta còn phải đến sinh nhật của bạn gái chứ. " Sẽ không đâu!"
"Thế thì không sao rồi!" Vũ Nghê nói cả quyết không cho Quan Tĩnh cơ hội cự tuyệt, tự mình sắp xếp: "Chúng ta cùng nhau ở một chỗ thật vui, sau đó cùng nhau về nhà!" Hì hì, ai bảo các cô là hàng xóm, lại còn ở đối diện cửa với nhau chứ!
********************
Ngồi ở trong phòng ăn cùng bạn tốt mừng lễ sinh nhật, Quan Tĩnh thật sự càng ngày càng hối hận, lẽ ra cô nên kiên quyết không tham gia! Bởi vì ngồi ở chỗ này, cô không có cảm giác vui vẻ chút nào, mà chỉ thấy đau khổ!
Tưởng Vũ Hàng đã bao cả nhà hàng chuyên đồ tây khá nổi danh này. Cả một phòng ăn trang hoàng lộng lẫy, đèn chùm pha