Editor: Mẹ Bầu
"Wow... "
"Trời... người cao thế... "
"Oa... "
"Hu... "
Đủ loại tiếng hút không khí, tiếng kêu kinh hãi, tiếng kêu hưng phấn bị đè nén, nối tiếp nhau vang lên ở chung quanh Tưởng Vũ Hàng và Quan Tĩnh! Thật là một người đàn ông có thân hình đẹp đẽ. Cho dù nhìn thấy anh hôn môi với người phụ nữ khác, cũng đều có thể làm cho các cô dâng trào tình cảm mãnh liệt, vô cùng kích động, xúc động đến run người, trong người bắt đầu nổi lên những làn sóng xuân...
Các cô bé con dường như cũng chảy nước miếng!
Các bà già sắc mặt dường như hồng hào hẳn lên như chợt trẻ ra vài tuổi!
Những phụ nữ trung tuổi lại giống như sói như hổ, nhìn chằm chằm vào người đàn ông Phương Đông trẻ tuổi, chỉ muốn xé rách lớp quần áo kia ra mà vùi đầu vào trong ngực của anh...
Nhiệt độ trong không khí sao lại cao đến dọa người thế nhỉ? Cô cảm thấy phía sau lưng, nơi đỉnh đầu, khắp mọi nơi trên thân thể như đang bị nhiệt độ nướng lên vậy.
Tưởng Vũ Hàng sau khi liếm láp không sót chỗ nào bên trong khoang miệng cô một hồi, lại mút đôi môi đỏ mọng của cô đến đỏ bừng, dường như chỉ gắng sức thêm một chút là có thể mút cả nước ra ngoài, rốt cục đã buông cô ra!
Mà ý nghĩ đầu tiên của Quan Tĩnh là phải hít thở luồng không khí tươi mới ngay lập tức, mà không phải là nhìn ra xung quanh! Quả nhiên, ngay lập tức cô phải nghênh đón rất nhiều ánh mắt ghen tị thù địch của phụ nữ!
Cô thật sự rất kinh hãi!
Đám phụ nữ này cũng thật quá điên cuồng, quá đói khát rồi... Vì sao đối với một người không quen biết mà họ lại có biểu hiện như thế nhỉ? Họ làm như cô đã cướp bạn trai của bọn họ vậy!
Cô ngấm ngầm ôm chặt anh, trong một khoảng thời gian đã có sự biến đổi lợi hại!
Tức giận, cô đã tức giận rồi! "Anh có thể đừng đến đây để mà trêu hoa ghẹo nguyệt hay không?"
"Anh đâu có?" Anh kêu lên đầy oan uổng. "Hừ, anh nói cho em biết, em đừng nghĩ trả đũa anh nhé. Hiện giờ người sao chép bất lương ở đây lại chính là em đấy! Em hãy thành thật một chút cho anh nhờ!" Ha ha, với sự thông minh của mình anh đã chuyển mũi nhọn sang đầu cô.
Sao anh lại không biết xung quanh mình có một nhóm phụ nữ hiếu sắc đang chảy nước miếng với anh cơ chứ?
Chỉ có điều đối với tình cảnh này anh nhìn thấy, nhưng không thể trách họ được.
"Này..." cô giơ tay muốn kháng nghị!
"Nói cho em biết, em là bạn gái của anh, mời em hãy chú ý đến thân phận của em một chút!" Anh tiếp tục ôm lấy cô một cách ngang ngược, hơi cúi đầu khẽ tì cằm xuống đầy quyến rũ!
Mây đã tan, trải qua bao gian nan nguy hiểm ngăn trở, rốt cục ánh thái dương đã phá tan tầng mây dày đặc kia, chiếu rọi muôn ngàn ánh sáng rực rỡ khắp trên mặt đất.
Ánh nắng rực rỡ như chứa đựng kim sa chiếu vào gương mặt anh tuấn của anh lại càng khắc sâu thêm ngũ quan của anh!
Khiến Quan Tĩnh đang rất hung hăng cũng phải hít một hơi khí lạnh, cũng giống như ngày trước, khi cô nhìn thấy anh, trái tim cô lại đập “thình thịch” giống như hươu sao nhảy loạn...
"Em là bạn gái của anh sao?" Người cô dường như đang bước trong mộng, không thể tin được đây là hiện thực!
"Đương nhiên rồi!" Anh gật đầu liên tục. "Trừ phi em lại muốn đổi ý!"
Sao đấy sao đấy, sao lại là cô đổi ý kia chứ? Rõ ràng là anh mà. "Vậy anh là bạn trai của em sao?" Cô dè dặt cẩn trọng hỏi lại!
"Dài dòng quá!"
Quan Tĩnh vừa khóc vừa cười, ra sức cuốn lấy cánh tay anh, đứng giữa đám người nói thật lớn: "Anh là bạn trai của em, không được thay đổi!"
Bọn họ đi dọc theo phố ăn vặt, vừa thưởng thức phong cảnh ven đường. Ở đầu đường một con vật to lớn đang chậm rãi bước... Voi!
Hai người tiến đến chỗ con voi ở phía trước tiếp xúc thân mật với