Editor: Mẹ Bầu
Hai ngày nay, trong lúc nói chuyện với đồng nghiệp, vẻ tươi cười rõ ràng ngày càng nhiều hơn trên mặt Quan Tĩnh, ngay cả lời nói cô cũng nói nhiều hơn! Hơn nữa trên mặt cô lại thường xuyên hiện nụ cười mủm mỉm cực kỳ quyến rũ. Điều này đã hoàn toàn hấp dẫn ánh mắt anh chàng Lý Sấm còn độc thân kia! Chính anh cũng càng ngày càng nhận ra, anh thật sự càng ngày càng thích cô hơn!
Trải qua một tuần tiếp xúc lẫn suy nghĩ tường tận, Lý Sấm quyết định trực tiếp thổ lộ với Quan Tĩnh!
Đúng vào thời gian ăn cơm trưa, Lý Sấm nhìn thấy Quan Tĩnh chuẩn bị đi ăn cơm trưa một mình, anh chạy nhanh ra trước cửa thang máy ngăn cô lại!
"Tôi cũng có một mình thôi, chúng ta cùng nhau đi ăn cơm trưa nhé? Tôi biết ở dưới lầu, cách đây không xa có một nhà hàng ăn nhanh mới khai trương, hương vị rất ngon, lại hợp vệ sinh!" Giọng điệu của anh thật khiêm nhường, thế nhưng lại có ma lực khiến cho người ta không thể cự tuyệt được!
Giữa đồng nghiệp với nhau, việc rủ nhau cùng đi ăn cơm trưa chẳng qua cũng chỉ là một chuyện bình thường. Cho nên Quan Tĩnh cũng không nghĩ nhiều lắm, gật đầu đồng ý: "Được thôi, vừa vặn tôi ăn cơm một mình cũng thấy nhàm chán!"
Lúc này Lý Sấm cũng đã ấn nút thang máy đi xuống!
Chọn món xong, không bao lâu sau hai suất ăn nhanh đã được đưa đến trên mặt bàn!
Quan Tĩnh cũng không nghĩ nhiều, bắt đầu ăn luôn. Công việc ở đài truyền hình không thể so sánh với ngành nghề khác. Hiện tại đang rảnh thì phải ăn cơm nhanh một chút, bởi vì nhất định không biết khi nào sẽ có một cuộc điện thoại gọi đến, yêu cầu người ta đi ngay rất khẩn cấp!
Cô ăn ngon lành, nhưng anh lại không thể nào ăn được, đôi đũa hoàn toàn trở thành một đạo cụ giúp anh che giấu sự căng thẳng!
"Em bây giờ vẫn chưa có bạn trai, vẫn còn độc thân phải không?" Người cũng như tên, anh vốn ưa thích sự ăn ngay nói thẳng. Nhất là đối với chuyện tình cảm, việc theo đuổi một cô gái, anh cũng không thích nói năng vòng vèo!
"Vâng!" Ở bên ngoài, ngoại trừ Vũ Nghê và Tưởng Vũ Hàng ra, không ai biết cô có bạn trai!
Đương nhiên, Tưởng Vũ Hàng chính là Kim chủ của cô, cũng không phải bạn trai! Chỉ có điều, ở trong lòng, cô lại coi anh là bạn trai!
"Tôi thích em!" Câu nói tiếp theo, anh trực tiếp biểu đạt luôn tình cảm của mình!
"Hả?" Quan Tĩnh phát ra một tiếng kêu đầy khó xử.
Một người đàn ông trẻ tuổi, diện mạo tuấn dật, khí chất phi phàm, biểu đạt tình yêu đối một người con gái, nhất định cô gái ấy sẽ cảm thấy rất cao hứng, tràn đầy tự tin, có thể thỏa mãn thật lớn lòng tự trọng của phụ nữ. Mặc dù người con gái có bạn trai tương đối tốt hoặc là người chồng mà mình yêu thương sâu đậm, nhưng cho dù như thế, cô gái đó cũng sẽ có cảm giác rất thích thú khi được một người khác phái theo đuổi.
Nhưng đối với Quan Tĩnh mà nói, thì lại không phải như thế. Tinh lực (tinh thần và thể lực) của cô đã không còn khả năng để chấp nhận tình cảm của một người đàn ông khác. Trong lòng cô lại càng không có kiểu giả bộ như những người khác, cho nên loại tình cảm yêu thích đến từ người khác phái, đối với cô mà nói, sẽ không có cảm giác vui vẻ, mà lại chính là sự trói buộc, là áp lực!
Khóe môi Lý Sấm nhếch lên, nụ cười giống như ánh nắng, khẩn thiết chăm chú nhìn vào cô thật thâm tình. Trên mặt tràn ngập hứng thú cùng mê luyến đối với cô. "Lúc trước khi tôi còn chưa chuyển sang chương trình thể thao, tôi đã bị khí chất của em, vẻ mặt xinh đẹp của em, đôi mắt trí tuệ sáng ngời của em, cả vẻ u buồn nhàn nhạt lẫn phong cách của em quyến rũ mất rồi! Có lẽ là em không biết đâu, từ khi em dẫn chương trình tin tức thể thao cho đến hôm nay, để được nghe giọng nói ngọt ngào của em khi đọc tin tức, tôi cũng chỉ xem bản tin do em làm phát thanh viên!"
"Việc này theo như ý anh nói nghĩa là anh chính là fan ruột của tôi đó sao?" Quan Tĩnh dùng cách nói vui đùa đáp lại, mặt cô không hề đỏ, ánh mắt không hề lay động, vẻ mặt vẫn như trước. Lúc này biểu cảm phảng phất như chưa từng nghe thấy người khác thổ lộ!
"Có thể nói là như vậy!" Anh gật đầu!
"Ha ha, cho nên anh mới vui vẻ ủng hộ tôi phải không?" Cô cho anh một câu phán đoán, mà này sự phán đoán này càng kéo hai người ra xa hơn!
Lý Sấm không đồng ý nói: "Tôi thích ủng hộ em, nhưng lại càng thích con người của em hơn! Nhất là từ sau khi trở thành đồng nghiệp của em, tôi lại càng thấy thích em hơn! Quan Tĩnh, em hãy làm bạn gái của tôi đi, nhất định tôi sẽ làm cho em trở thành một cô gái hạnh phúc nhất!"
"Chúng ta bất quá mới cùng làm việc với nhau có mười ngày mà thôi, tình cảm của anh đối với tôi chỉ sợ chưa đến mức sâu sắc như vậy..."
"Có một số người chỉ cần chung sống một ngày là có thể hiểu biết hết về nhau, cũng có một số người mặc dù là ở chung cả đời cũng không thể hiểu được nhau... Mà tình cảm của tôi đối với em chính là thuộc