- Im lặng.
Bầu không khí lập tức im ắng trở lại như ban đầu. Lúc này ông mới đáp lại Minh Nguyệt.
- Sẽ không có chuyện hủy hôn ở Châu Gia. Năm đó nếu như mày cẩn thận hơn thì giờ đã có thể gả vào Hứa Gia chờ ngày lên làm Phu Nhân rồi. Đáng tiếc mày ngu dốt, nên hiện tại nếu như còn muốn ăn sung mặc sướng thì an phận đi.
Năm đó, lẽ ra sau sinh nhật của đôi long phụng theo kế hoạch thì tám tháng sẽ là hôn lễ của Tam tiểu thư Châu Gia và người kế nhiệm tương lai của Hứa Gia. Thế nhưng, tai nạn xảy ra khiến Châu Minh Nguyệt rơi vào hôn mê sâu tưởng như không thể qua khỏi. Khi đó quan hệ của Châu Gia và Đàm Gia đối địch gay gắt, không thể để con rể vàng tuột khỏi tay, Châu Minh Quyền đánh cược ép con gái lớn của mình là Châu Gia Hân thay thế em gái kết hôn cùng Hứa Tử Mặc. Chuyện hoang đường này vào thời điểm đó gây xôn xao dư luận, cho đến tận ngày nay thỉnh thoảng vẫn là chủ đề để báo giới xào nấu.
Phan Ngọc Gia Ly cả người rã rời sau chuyến bay dài, vốn là định như mọi khi ngồi yên cho qua buổi họp gia ngột ngạt. Ấy vậy mà sau mong muốn huỷ hôn từ con gái, bà lập tức giật mình hướng ánh nhìn đầy lo lắng về phía chồng. Ai mà không biết Châu Gia cùng Hứa Gia bao năm giao hảo tốt đẹp, nhưng để giữ chặt mối liên minh này hơn ai hết người bên gối như bà biết rõ Minh Quyền hao tổn không ít tâm tư. Phan Ngọc Gia Ly trước nay tuy không bằng lòng nhưng cũng đành mắt nhắm mắt mở đau lòng để chồng lần lượt bán đi hạnh phúc từng đứa con của mình. Châu Minh Quyền là một người gia trưởng và vô cùng cổ hủ, bà còn không dám tưởng tượng đến cái cảnh ông nổi đoá bởi lẽ Minh Quyền một khi đã nổi giận thì chẳng thể lường trước được điều gì.
- Được rồi tiểu Nguyệt, không còn sớm nữa, con đi đường xa chắc là mệt rồi, để Minh Khôi đưa con về phòng nghỉ nhé?
Gia Ly âm thầm đánh mắt cho Minh Khôi, hắn hiểu ý đứng dậy toan đỡ Minh Nguyệt lên phòng nhưng lại bị cô gạt ra.
- Mẹ, con không mệt. Hứa Nhật Nam là người thế nào, mẹ biết mà. Mẹ đành lòng đẩy con gái mình cho kẻ như vậy sao?
Nói rồi, Minh Nguyệt lại hướng mắt đối diện với Minh Quyền đáp lời.
- Nói như thể chuyện năm đó cha vô can vậy? Nếu như ngay từ đầu cha nghe theo lời mẹ để Gia Hân sắp xếp buổi tiệc thì đã không có chuyện xấu xảy ra, con cũng không phải đến bước này.
Châu Điềm Yên đương ngoan ngoãn ngồi tại vị trí thưởng thức vở tuồng đặc sắc sau lời nói của Minh Nguyệt không khỏi chột dạ. Bốn năm trước, vào ngày sinh nhật thứ mười tám của đôi long phụng lẽ ra theo ý của Châu Phu Nhân từ khâu chuẩn bị, trang trí, khách mời đến an ninh đều sẽ giao hoàn toàn cho Đại tiểu thư Châu Gia Hân lo liệu. Thế nhưng cách buổi tiệc vọn vẹn một tháng, Châu Nhật Quang gây chuyện khiến Gia Chủ tức giận, Phu Nhân lên tiếng bênh vực con trai cũng bị liên luỵ. Để cảnh cáo Phan Ngọc Gia Ly, Minh Quyền lệnh quản gia làm trái lại toàn bộ quyết định trước đó của bà, giao lại cả việc chuẩn bị tiệc mừng cho Nhị tiểu thư khi đó chỉ còn lại duy nhất khâu an ninh. Đáng buồn thay, trong ngày bữa tiệc diễn ra liên tiếp hai người nhập viện, một bị bắn, một trúng độc, camera bằng cách nào đó lại bị hỏng đúng lúc gây ra một loạt rắc rối về sau. Thấy tình thế bất lợi, Điềm Yên ra một bài hối lỗi thiếu điều nhỏ lệ mà thủ thỉ.
- Tam Tiểu Thư, chuyện năm đó quả thực là do chị sai sót, chị có trăm có ngàn cái mạng cũng không đền được cho sự mất mát của em. Nhưng mà kết hôn cùng Hứa Nhị Thiếu đem lại rất nhiều lợi ích cho gia tộc, em không nghe chị, cũng nghe lời cha đừng bướng bỉnh nữa, có được không?
- Đừng tỏ ra cái vẻ như chị hiểu hết tất cả, chẳng phải nếu như tôi huỷ hôn thành công chị sẽ là người vui nhất sao?
- Chị không có.