• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngoài sân bay phóng viên từ bao giờ đã tụ tập rất đông, ngỡ như đang chuẩn bị đón chào một vị tổng thống hay người nổi tiếng rất có sức ảnh hưởng. Ba người được vệ sĩ hộ tống ra đến tận xe, mặc ánh đèn camera cùng những câu hỏi của phóng viên dồn dập cả ba đều vô cùng bình tĩnh, nét mặt vốn không có gì thay đổi tựa như một điều hiển nhiên đã vô cùng quen thuộc.

Ra đến xe, Minh Nguyệt chủ động ngồi ra phía sau nhường lại ghế trước cho Minh Khôi và Thuỵ Linh, chiếc xe cũng nhanh chóng lăn bánh rời khỏi. Vừa yên vị, Minh Nguyệt lưng tựa thành ghế, tay khoanh trước ngực hai mắt nhắm hờ như chuẩn bị chìm vào giấc mộng. Nhiều ngày qua cô thường xuyên mất ngủ, hôm nay cũng phải sử dụng một lớp trang điểm dày hơn để che chắn. Những cơn ác mộng về cái ngày kinh hoàng năm ấy gần đây cứ liên tục hiện về khiến cho một kẻ ngông cuồng như Châu tiểu thư cũng phải biết thế nào gọi là sợ hãi. Cô vì thế cũng chẳng còn thiết ngủ, chỉ đặt bản thân vào trạng thái nghỉ ngơi cho vơi đi cái mệt sau một chuyến bay dài.

- Minh Nguyệt, bệnh tình của mày đã thực sự ổn chưa? Sao tự nhiên lại quay về đột ngột vậy?

Hứa Thuỵ Linh qua gương chiếu hậu nhận thấy sắc mặt của người bạn không được tốt. Dẫu sao cũng là con cháu Hứa Gia “con nhà tông không giống lông cũng giống cánh” cô dựa vào năng lực của mình quan sát một chút cũng có thể nhận ra Châu Minh Nguyệt hẳn đang có vấn đề khó nói. Nhưng ngặt nỗi anh trai Minh Nguyệt còn đang lái xe bên cạnh. Lại phải nhắc tới cái ngày kinh hoàng của bốn năm về trước, sau khi khi em gái bị đưa tới Anh, Minh Khôi tự trách khóa cửa nhốt mình, thậm chí còn tuyệt thực đến kiệt sức ngất đi. Thuỵ Linh vậy mà lại đem lòng thương vị thiếu gia này nào nhẫn tâm trước mặt hắn nói ra những suy đoán không hay về tình trạng của Minh Nguyệt. Chưa kể mới chỉ là suy đoán, để an toàn cô vẫn là tự mình dò hỏi một chút.

- Bên đó mọi thứ đều rất tốt, tao đã hoàn toàn bình phục rồi.

Minh Nguyệt hơi chột dạ cố gắng đáp lại bình thường nhất có thể.

- Hồ sơ bệnh án có cầm về không?

Minh Khôi nãy giờ im lặng, bất giờ mới cất tiếng hỏi.

- Em để trong vali, dù sao cũng phải đưa cho ông ấy kiểm tra.

Minh Khôi có phần khựng lại sau lời nói của em gái nhưng rồi cũng nhanh chóng ổn định tông giọng.

- Có thời gian thì đưa Thuỵ Linh.

Minh Nguyệt không đáp chỉ lặng lẽ gật đầu. Hứa Thuỵ Linh xuất thân từ dòng dõi Hứa Gia, phàm là những chuyện liên quan đến phạm trù nghành y Châu Minh Khôi đều không ngần ngại đặt trọn niềm tin vào vị hôn thê của hắn.

- Lần này mày về anh ấy có biết không?

- Ai?

Châu Minh Nguyệt đột nhiên thấy quặn lòng, cười lạnh sau câu hỏi có phần ngây ngô từ người bạn.

- Nhật Nam ấy.

- Không biết.

Minh Khôi vốn đã định để hai cô gái ôn lại chuyện cũ rồi lại không thể không kìm nén bất bình, hắn rõ ràng vô cùng khinh ghét con người tên Nhật Nam kia.

- Anh ta cả tháng nay chẳng biết mất xác chỗ nào, người như vậy cũng xứng được biết sao?

Không khí trong xe hiện tại yên lặng đến độ có thể nghe rõ cả tiếng thở, Minh Nguyệt đưa mắt nhìn ra cửa sổ trong đầu trống rỗng chỉ động lại duy nhất một cái tên.

“Với tính cách của anh ấy, lúc này có lẽ đang vui vẻ bên người đẹp rồi”

...****************...

Vịnh Á Long - Tam Á

Trên chiếc ghế dài nhìn thẳng ra biển yên toạ một chàng trai mang vẻ ngoài được người đời ngợi ca là “quý bảo nhân gian”, đẹp hơn tranh hoạ. Sự hiện diện của chàng trai ấy khiến cả vịnh biển xôn xao, không cô gái nào có thể rời mắt khỏi, liên tục là những tiếng xì xào không ngớt. Mặc sự náo nhiệt xung quanh, người con trai ấy vẫn thản nhiên đọc báo, tờ báo mới nhất vừa được vệ sĩ đem tới chưa lâu.

- Honey, anh thực sự không muốn tắm biển sao?

Cô gái xinh đẹp với mái tóc óng vàng, thân diện bikini nóng bỏng từ dưới biển chạy tới như một thói quen ngồi vào lòng chàng trai.

Người con trai ấy tên là Nhật Nam một người có danh tiếng không được tốt cho lắm. Cô gái xinh đẹp kia là Jessica một siêu mẫu quốc tế vô cùng nổi tiếng.

- Không muốn, em cứ chơi đi, không cần để ý anh.

Jessica đưa tay choàng qua cổ Nhật Nam, giọng nũng nịu.

- Anh không xuống thì còn gì là thú vị, đã vậy em cũng ở đây với anh.

Nhật Nam không đáp, mắt vẫn chưa chịu rời khỏi tờ báo trên tay. Hắn trước giờ thử qua không biết bao loại phụ nữ, cho đến hiện tại kiểu mèo con nhõng nhẽo như cô siêu mẫu này với hắn đã quá đỗi vô vị rồi.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK