Mục lục
Thiếu Soái Trở Về
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1304:

 

Qua 10 phút!

 

Bên ngoài khách sạn có hàng chục loại xe khác nhau, rít đến.

 

Sau đó, liền nhìn thấy một người đàn ông mặc áo da màu đen, tay phải lấy thạch cao, thoạt nhìn rất hung ác, mang theo một đám thủ hạ tiến vào.

 

Đinh Song Nguyên nhìn thấy người đàn ông hung ác này, lập tức liền kích động nghênh đón: “Bạo Long, anh coi như tới rồi.”

 

Đến không phải người khác, lại là Bạo Long bị Trần Ninh đánh gãy tay chiều nay.

 

Bạo Long với một đám anh em bước vào, nhìn xung quanh hỏi: “Ông chủ Đinh, người đánh anh, ở đâu?”

 

Đinh Song Nguyên giơ ngón tay về phía Trần Ninh, lớn tiếng kêu lên: “Chính là tên khốn kia.”

 

Bạo Long theo hướng Định Song Nguyên chỉ nhìn lại, sau đó liền nhìn thấy Trần Ninh cười như không cười, ánh mắt anh ta cùng Trần Ninh tiếp xúc, trong nháy mắt giống như bị sét đánh, cả người run lên, trong mắt xuất hiện vẻ hoảng sợ thật sâu.

 

Là cậu ta!

 

Bạo Long nhìn thấy Trần Ninh, cả người đều ngây người.

 

Hắn không ngờ nhanh như vậy liền gặp mặt Trần Ninh, tay phải hắn bó thạch cao, chính là do Trần Ninh ban tặng.

 

Tuy rằng bên cạnh hắn có mấy chục tiểu đệ cầm dao phay, nhưng đứng trước mặt Trần Ninh, hắn lại cảm giác một chút an toàn cũng không có.

 

Đinh Song Nguyên cũng không chú ý tới biểu cảm khác thường của Bạo Long, thúc giục nói: “Bạo Long, chính là tiểu tử này, anh còn sửng sốt làm gì, phế anh ta cho tôi đi!”

 

Bạo Long nghe vậy ấp úng nói: “Cái này…”

 

Đỉnh Song Nguyên nhíu mày, tức giận nói: “Bạo Long, anh không phải nói một mảnh này là địa bàn của anh sao, sao bây giờ ngay cả người ngoài cũng sợ?”

 

Sắc mặt Bạo Long xấu hồ, nói không nên lời, cũng không thể nói người trước mắt này rất mạnh, tay hắn chính là bị người trước mắt đánh gãy chứ?

 

Lúc này, Trần Ninh ngược lại thản nhiên mở miệng.

 

Trần Ninh nhìn Bạo Long hơi đổ mồ hôi trên trán, khẽ cười nói: “Bạo Long, lại là anh.”

 

“Tôi không phải bảo anh đi đầu thú, tranh thủ sẽ xử lý khoan hồng sao?”

 

“Sao anh vẫn còn ở đây, đây là lần thứ hai anh rơi vào tay tôi, anh nói phải làm sao đây?”

 

Bạo Long nghe vậy sắc mặt biến động!

 

Ngược lại đám anh em bên cạnh Bạo Long, không biết Trần Ninh lợi hại, có một tên mặt thẹo nghe thấy lời Trần Ninh nói, nhất thời bừng bừng giận dữ, mắng: “Tiểu tử mày là cái thá gì, dám vô lễ với anh Long tụi tao, muốn chết phải không?”

 

Tên này nói xong, cầm đao phay, liền sát khí đẳng đằng nhào về phía Trần Ninh, muốn Trần Ninh thả một ít máu.

 

Bạo Long nhìn thấy cảnh này, ý thức được không tốt, vừa định hét lên.

 

Thật không may, đã quá muộn.

 

Tên này cầm dao tới trước mặt Trần Ninh, tay giơ dao chém xuống, một dao chém về phía đầu Trần Ninh.

 

Không ít người ở hiện trường kêu lên kinh hãi.

 

Ngay cả Tống Sính Đình và Đồng Kha cũng không khỏi đồng loạt lên tiếng nhắc nhở: “Cẩn thận.”

 

Đinh Song Nguyên nhìn thấy cảnh này, lại vẻ mặt tươi cười dữ tợn, trong mắt tràn ngập kho.ái cảm trả thù, trong miệng cười lạnh nói: “Chém hay, chém chết tiểu tử này.”

 

Mắt thấy đao chém sắp rơi trên trán Trần Ninh.

 

Trần Ninh mới ra tay như chớp, giơ tay trái lên, thoải mái bắt lấy dao phay tên mặt thẹo chém xuống.

 

Tay không tiếp dao sắc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK