Mục lục
Thiếu Soái Trở Về
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 215: Năm Mơ Giữa Ban

Ngày Sân bay, Đông Giang.

Từng nhóm lón những người đàn ông mặc vest đen mau chóng tập kết tại cửa sân bay, xếp thành hàng ngũ chào đón chỉnh tè.

Cửa sân bay còn đậu một chiếc Rolls Royce, và cả tám chiếc Audi cùng một màu đen.

“Hoan nghênh Đường gial”

Trong tiếng cung nghênh đều tăm tắp của mọi người, một ông già mặc trang phục Đường phục cổ, dẫn theo một nhóm tùy tùng, xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Lại là Đường Bắc Đầu tới Đông Giang.

Bên tay trái Đường Bắc Đầu là Đường Thiên Ky – con trai cả của ông ta, bên tay phải là Đường Hải Tâm – con gái ông ta, phía sau còn có đám môn đồ, thuộc hạ như Lục Thương Thiên.

Đích thân Lục Thương Thiên mở cửa xe cho Đường Bắc Đầu.

Đường Bắc Đầu và con trai con gái cùng nhau lên chiếc Rolls Royce.

Sau khi lên xe, Đường Hải Tâm cung kính nói: “Bố, hài cốt anh hai chưa lạnh, buỏi lễ hải quân này thật ra để con ra mặt tham gia là được rồi, bố hà tất phải đường xe vắt vả tới chứ?”

Đường Bắc Đầu lắc đầu, trầm giọng nói: “Hung thủ gi3t ch3t anh hai con đến giờ vẫn ở thành phố Đông Giang, ngay cả Thiên Tàn cũng bị hắn giết rồi, bố buộc phải tự mình đến đối phó với hắn.”

Đường Bắc Đầu nói xong, nhìn về phía con trai cả Đường Thiên Cơ ở bên cạnh: “Bố bảo con truyền hiệu lệnh của bó, triệu tập môn đồ, chuyện làm thế nào rồi?”

Đường Thiên Ky kiêu ngạo nói: “Bố, bố là vua Giang Nam, môn đồ của bố trải rộng khắp phương Nam.”

“Tối qua sau khi con phát vương lệnh của bố đi, vô số môn đồ từ khắp năm châu bốn bể sôi nổi vội tới Đông Giang tề tựu.”

“Cho tới vừa rồi, con nhận được tin mới nhất, môn đồ từ các nới tới tề tựu, đã hơn ba mươi nghìn người!”

Đường Bắc Đầu nghe vậy gật đầu hài lòng. Cả tỉnh Giang Nam lớn như vậy, người có thể được nhiều người ủng hộ như ông ta, chẳng có mấy người.

Lúc này cô ta nghe thấy cha muốn sắp xếp hôn nhân đại sự cho mình, lập tức liền sốt sắng: “Bố, không phải con đã nói không gặp được người đàn ông siêu cấp ưu tú, con sẽ không nghĩ tới chuyện lấy chồng sao?”

Đường Bắc Đầu cười híp mắt nói: “Nếu đối phương chính là người đàn ông siêu cấp ưu tú, rồng giữa loài người thì sao?”

Đường Hải Tâm mở to hai mắt: “Trên đời thật sự có người đàn ông hoàn mỹ sao? Người yêu lý tưởng của con, anh ấy trước tiên phải trẻ tuổi đẹp trai, khí chất hơn người.”

Đường Bắc Đầu nói: “Người đàn ông này, cậu ta ước chừng hai mươi bảy tuổi, nghe nói trông tuần tú khôi ngô, khí chất vô song.”

Đường Hải Tâm lại nói: “Ngoài ra, người yêu lý tưởng của con, anh ấy cũng phải có quyền lực vô thượng, có tài sản vô biên, con không thèm kẻ nghèo khổ đâu.”

Đường Bắc Đầu cười ha ha nói: “Người đàn ông này, quyền tài vô song!”

Đường Hải Tâm tim đập loạn xạ, không nhẫn nại được hỏi: “Bố, người đàn ông hoàn mỹ mà bố nói, rốt cuộc là ai vậy?”

Đường Bắc Đầu nói khiến người ta kinh ngạc: “Cậu ta chính là chiến thần Hoa Hạ, thiệu soái Bắc Cảnh.”

Thiếu soái! Mắt Đường Hải Tâm lập tức toát ra ánh sáng lạ thường, khuôn mặt xinh đẹp giống như uống rượu, trở nên đỏ ửng, hơi thở cũng trở nên nhanh hơn.

Thiếu soái Bắc Cảnh, người chồng trong mơ của biết bao cô gái! Đường Bắc Đầu thấy dáng vẻ này của cô con gái, liền biết con gái đã động lòng rồi.

Ông ta cười ha hả nói: “Thế nào, con gái không có ý kiến gì với hôn sự này chứ nhỉ?”

Đường Hải Tâm trong lòng vui vẻ, nhưng ngoài miệng lại nói: “Bố, con đương nhiên là bằng lòng, nhưng không biết thiếu soái Bắc Cảnh người ta có đồng ý hay không, nói không chừng người ta đã có người phụ nữ khác rồi.”

Đường Bắc Đầu lắc đầu nói: “Điều này con yên tâm. Nghe nói thiếu soái khi còn thanh niên đã đầu quân, bây giờ tuổi cũng không lớn, cũng không nghe nói cậu ấy kết hôn rồi, bố định đoán chắc chắn cậu ấy vẫn chưa lấy vợ.”

Đường Thiên Ky có chút lo lắng: “Nhưng thiếu soái sẽ thích em gái sao?”

Đường Bắc Đầu cười ha hả nói: “Con gái bố tướng mạo, vóc dáng đều rất xuất sắc, xuất thân cũng được coi là nhà giàu có.”

“Lần này tham gia buổi lễ hải quân, bố định quyên tặng một tỷ cho tướng quân Lưu Chấn Bình. Mục đích chỉ có một, đó chính là mời ông ta làm mai, kết hợp cho con gái bố và thiếu soái.”

Đường Bắc Đầu nói tới đây, lớn tiếng nói: “Nếu thiếu soái đồng ý với hôn sự này, bố bằng lòng đem một nủa gia sản tặng cho cậu ấy làm quà cưới.”

Đường Thiên Cơ và Đường Hải Tâm nghe vậy đều lộ ra biểu cảm kinh hãi! Tất cả công ty và sản nghiệp của Đường gia, cộng lại giá trị cũng hơn hai trăm tỷ.

Đường Bắc Đầu bỏ ra một nửa làm quà cưới, cũng chính là lầy ra một trăm tỷ tặng cho thiếu soái, cái này tuyệt đối là một khoản lớn.

Tin rằng ngay cả thiếu soái Bắc Cảnh cũng chưa chắc từ chối được sự cám dỗ đồng thời của người đẹp và khoản tiền này.

Đường Hải Tâm kích động nói: “Cảm ơn bó, bồ đối với con thật tốt.”

Đường Bắc Đầu cười híp mắt nói: “Không cần cảm ơn, đến lúc đó con được làm thiếu soái phu nhân rồi, đừng quên dìu dắt người thân Đường gia chúng ta là được rồi.”

Đường Hải Tâm hưng phần tới mức mặt đỏ bừng, vội vàng nói nhất định sẽ không.

Cô ta đã ảo tưởng về thời khắc rạng rỡ khi cô ta trở thành thiếu soái phu nhân.

Cả nhà Trần Ninh ăn xong bữa sáng, đi ra khỏi khách sạn.

Tại cửa khách sạn, có năm chiếc xe con có cờ đỏ khiến người ta chú ý đang đậu.

Bên trong năm chiếc xe cờ đỏ, lần lượt là Điển Chử cùng Bát Hỗ Vệ đang ngài.

Bọn họ cũng không mặc quân trang, đều mặc vest đen.

Cả nhà Tống Sinh Đình kinh ngạc nhìn mấy chiếc xe cờ đỏ, nghỉ ngờ hỏi Trần Ninh là có chuyện gì? Trần Ninh cười nói: “Không phải chúng ta chuẩn bị đi tham dự buổi lễ hải quân sao, anh liền gọi máy chiếc xe tới, mọi người lên xe cả đì.”

Cả nhà Tống Sính Đình mơ mơ màng màng, lên xe theo sự dặn dò của Trần Ninh.

Trần Ninh không ngồi cùng với người nhà, anh chọn ngồi chiếc xe cờ đỏ ở trước tiên, tài xế xe này là Điển Chử.

Năm chiếc xe cờ đỏ, không nhanh không chậm đi về phía căn cứ hải quân.

Khiến cho người đi đường xung quanh dồn dập nhìn vào, kêu lên nói có phải là đoàn xe của thủ trưởng nào không? Trên đường, Điển Chử vừa lái xe êm, mắt vừa nhìn thẳng báo cáo với Trần Ninh: “Thiếu soái, có chuyện cần báo cáo với cậu.”

Trần Ninh ngồi ở ghế sau, bình thản nói: “Nói!”

Điển Chử nói: “Buổi lễ hải quân lần này, Đường Bắc Đầu với tư cách hương thân nỗi tiếng nhát tỉnh này, ông ta cũng được mời đến dự lễ.”

Trần Ninh như cười như không: “Ông ta đến cũng tốt, tôi đang định tính số với ông ta.”

Điển Chử lại nói: Đường Bắc Đầu sau máy lần phái cao thủ, ám sát thiếu soái cậu không thành, ông ta đã thay đổi chiến thuật.”

“Lần này ông ta phát ra mệnh lệnh, triệu tập hàng vạn môn đồ, tập kết tại thành phó Đông Giang, chuẩn bị gây bát lợi cho thiếu soái cậu.”

Trần Ninh cười lạnh: “Một đám đạo quân ô hợp, lát nữa tôi sẽ tiện tay dập tắt.”

Điển Chử lại nói: “Vẫn còn một chuyện, chuyện này khá thú vị buồn cười.”

Trần Ninh bình thản nói: “Kể nghe thử?”

Điển Chử cố nén cười, nói: “Đường Bắc Đầu muốn quyên tặng một tỷ cho Lưu tướng quân, coi như là tiền vốn xây dựng quân đội, điều kiện là muốn mời Lưu tướng quân giúp đỡ làm mai, trước tiên gả cô con gái Đường Hải Tâm của ông ta cho thiếu soái ngài.”

Trần Ninh nghe vậy, cười hờ hờ vài tiếng, chẳng thèm đánh giá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK