“A...”, lập tức cả trai lẫn gái đều loạn cả lên.
Hiện trường hôn lễ hỗn loạn một trận!
“Chuyện gì xảy ra?” Ông Ninh ở một bên, quét mắt liếc nhìn toàn cảnh xung quanh “Biện pháp an toàn đều không khởi động sao?”
“Ông chủ, tôi lập tức đi xem!” Mâu Tư Vân và Ninh Doãn Ngân trao đổi ánh mắt, vội vội vàng vàng chạy ra ngoài.
Ninh Doãn Ngân mang Hàn Mộ đến bên cạnh.
Ninh Khuynh Thược chạy đến bên cạnh Hàn Mộ, Hàn Mộ một tay ôm lấy con bé “Thược Thược, mẹ không cho phép con chạy loạn, cùng ở bên cạnh mẹ!”
Trước khi cử hành hôn lễ trong lòng cô có cảm giác không an toàn và sợ hãi. Nhưng cô thật không ngờ việc này chứng thực nhanh như vậy!
Ninh Doãn Ngân cúi đầu, nhìn Hàn Mộ và Hàn Khuynh Thược “Thực xin lỗi, Tiểu Mộ, hôn lễ bị phá hỏng rồi!”
Hàn Mộ thoải mái cười, lắc đầu “Hiện tại việc quan trọng nhất là điều tra rõ chuyện gì đã xảy ra. Nhưng việc kia, đều không quan trọng!
“Yên tĩnh lại cho tôi!” Ninh Doãn Ngân tiến lên một bước, cất giọng lạnh lùng.
Hiện tại, hiện trường náo loạn như thế, anh muốn điều tra rõ gì đó cũng không dễ dàng như vậy. Còn nữa, hoàn cảnh hỗn loạn dễ dàng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Giờ phút này, ông nội anh, ba của Tiểu Mộ, Tiểu Mộ và con bé Thược Thược đều ở đây! Người khác sống chết anh mặc kệ, nhưng anh nhất định phải đảm bảo bốn người họ an toàn.
“Ông nội.” Ninh Doãn Ngân nhìn ông Ninh “Ông đưa ba, Tiểu Mộ và Thược Thược đi trước. Bên này rất hỗn loạn, con không thể đảm bảo một phút sau có thể có nguy hiểm gì xảy ra hay không!
Cho nên, cách tốt nhất là đưa bọn họ rời khỏi chỗ này trước.
Gây nên bạo động, người tạo ra sự cố, là phải từ từ bắt giữ, hiển nhiên không được gấp!
“Tiểu tử thúi.” Vẻ mặt ông Ninh phong khinh vân đạm, lâm nguy không sợ.
Ninh Trúc Mặc ông có sóng to gió lớn gì mà chưa từng gặp? Ngay cả vụ nổ nho nhỏ này, ông còn không để vào mắt.
“Ông không đi. Có dũng khí ở trước mặt ông để tạo cơn hỗn loạn này, ông lại muốn nhìn xem là người nào ăn gan hùm mật gấu!
“Em cũng không đi.” Hàn Mộ nhìn Ninh Doãn Ngân “Hôn lễ của chúng ta bị làm thành cái dạng này, em có thể cứ như vậy mà bỏ đi sao?”
Hai tay khoanh trước ngực, Hàn Mộ hung hăng kéo áo cưới một cái.
Một cái áo cưới hơn hai mươi vạn đô la bị cô hung hăng xé thành cái váy ngắn.
Hàn Mộ thỏa mãn gật gật đầu. Dù sao hôn lễ này không thể tiếp tục được nữ. Cô chẳng cần chuẩn bị một chút, nhìn xem có thể gặp phải điều bất trắc không!
Ninh Doãn Ngân nhìn động tác tự nhiên của Hàn Mộ, khóe mắt mỉm cười nhếch lên.
“Bà xã, đây là áo cưới hơn hai mươi vạn đô la đó! Em không có ý định giữ lại làm kỷ niệm sao?”
“Vướng tay vướng chân, chờ một chút em mặc nó, sao em có thể hành động được?” Hàn Mộ trừng mắt liếc nhìn Ninh Doãn Ngân, “Chẳng phải hơn hai mươi vạn đô la sao?”
Hàn Mộ cố ý nhấn mạnh hai chữ đô la, “Ninh nhị, anh chính là nhà giàu mới nổi, em mới không tin anh sẽ để tiền vào mắt!”
Ninh Doãn Ngân bĩu môi một cái.
Thật coi anh là nhà giàu mới nổi không được sao? Bà xã anh quả thật coi trọng anh!
“Hiện tại hỗn loạn như vậy, anh chuẩn bị làm thế nào?” Hàn Mộ cau mày, nhìn hiện trường không yên tĩnh chút nào, bất đắc dĩ nhìn Ninh Doãn Ngân.
Bùn giấy!
Ninh Doãn Ngân phát hiện mình sắp điên rồi, lớn tiếng rống to: “Đều yên tĩnh lại cho tôi!”
Ninh Doãn Ngân nhìn đám người không chút yên tĩnh, thật sự nổi giận.
“Chịu không được!” Ninh Khuynh Thược nhìn lướt qua hiện trường, từ trong túi áo lấy ra một khẩu súng, đưa cho Ninh Doãn Ngân “Này, hồ ly thúi, cho cha cái này. Tự cha phát huy đi!”
“Ha ha.......” Ninh Doãn Ngân cười ha ha: “Con gái bảo bối, cha cảm ơn con!”
Ninh Doãn Ngân nhận lấy cây súng trong tay Ninh Khuynh Thược, nhẹ nhàng nhéo nhéo gương mặt nhỏ nhắn của con bé.
Ninh Khuynh Thược nắm bàn tay Ninh Doãn Ngân vuốt ve gương mặt mình.
Con hồ ly thúi này, đang ở trước mặt mẹ nó mà dám ăn đậu hủ của nó: “bỏ cái tay hồ ly thúi của cha ra!”
Ninh Doãn Ngân nhìn cái miệng nhỏ nhắn của Ninh Khuynh Thược đang lầm bầm lầu bầu, tay cầm cây súng đưa lên cao, bắt một phát vào không trung.
“Pằng.......”
Tiếng súng vang lên làm cho đám người hỗn loạn yên tĩnh lại. Đám người đồng loạt nhìn về phía Ninh Doãn Ngân, mỗi người đều mang vẻ mặt sợ hãi.
“Di chuyển một cái nữa có tin tôi bắn nát đầu mấy người không!” Giọng nói Ninh Doãn Ngân như địa ngục đòi mạng, trong chớp mắt làm cho sắc mặt mọi người không còn chút máu.
“Không muốn chết thì yên tĩnh lại cho tôi!” Hai mắt Ninh Doãn Ngân lạnh lùng quét mắt về phía đám người một vòng.
Không khí xung quanh lập tức đông lạnh ba phần. Vốn là vạn dậm không mây, trời trong nắng ấm ngày tốt lành, hôm nay làm cho người ta cảm thấy khí trời lạnh lẽo giống ngày đông tháng mười hai, ý lạnh từ đáy lòng dâng lên.
“Nhưng nếu người nào đó tạo thêm hỗn loạn một chút nữa. Tôi nhất định khiến người đó nếm thử hương vị của viên đạn này!”
Hàn Mộ nhìn thoáng qua Ninh Khuynh Thược đang khoanh tay trước ngực xem cuộc vui, khóe môi nhếch lên.
Hai người không hổ là cha con! Ngay cả lời nói cũng giống nhau như vậy, muốn cho người khác không tin hai người họ có quan hệ cha con cũng khó!
“Tiểu Mộ, việc này........” Dù sao cũng chưa từng gặp qua mưa gió máu tanh như thế, trong lòng Hàn Quốc Đào hơi lo lắng.
“Cha, không có việc gì đâu. Ngân sẽ giải quyết tốt.” Hàn Mộ khẽ lắc đầu.
Nếu ngay cả chút chuyện này mà không giải quyết được, như vậy, anh sẽ không gọi là Ninh Doãn Ngân! Người đàn ông của Hàn Mộ cô há có thể không mạnh mẽ sao?
“Đúng vậy ông ngoại! Đừng lo lắng!” Ninh Doãn Ngân kéo tay ông Ninh đang đứng bên cạnh “Ông cố của con còn ở đây, người nào dám đến gây sự!”
Ninh Trúc Mặc mỉm cười lắc đầu: “Thược Thược, ông có đã già! Từ nay về sau dựa vào con đó!”
Sự sợ hãi trên mặt mọi người còn chưa rút đi. Nhưng bên này trên mặt mọi người lại cười nhẹ, giống như xung quanh không có một chút nguy hiểm nào, bọn họ vẫn đang làm mưa làm gió.
Ninh Doãn Ngân đứng ở một bên, hai tay khoanh trước ngực. Hiện tại, anh chỉ có thể chờ đợi.
Vì hôn lễ này, anh điều thế lực bàn tay đen đến đây không ít. Anh cũng không tin, dưới sự bảo vệ của bàn tay đen, còn có người nào dám đục nước béo cò, phá hư hôn lễ của anh.
“Ầm ầm.....” Cách đó không xa là một tiếng nổ lớn.