Ôi mẹ ơi, anh thật sự sắp làm cha rồi?
Sao lại nhanh như vậy chứ? Nhanh quá?
Mỗi lần anh cày đất đều không có gieo giống mà, đều mang bao, đứa bé này ở đâu ra vậy? Nhóc phá vỡ tầng tầng lớp lớp khó khăn bắt đầu sinh sổi nảy nở bằng cách nào vậy?
Tần Trí Viễn nghĩ không thông, nhưng mà đã không còn quan trọng nữa, bây giờ đứa bé đã nảy mầm, cũng không biết là trai hay gái, nếu như là con trai, đương nhiên sẽ cường tráng giống anh, nếu như là con đương nhiên phải xinh đẹp rạng ngời, thân hình thon dài như mẹ con bé.
Hai tay anh có chút không biết để đâu, anh vô thức xoa chúng qua lại trên chân mình, lại nhìn nhìn Ôn Như Ý, sợ cô có chút không vui, dẫu sao hai người đều không muốn có con nhanh như thế, kết quả lại trúng, nhưng mà vẫn tốt, lúc này cô chỉ trầm tĩnh, hình như không có tức giận.
Có lẽ không có đại chiến sắp bùng nổ, anh thở phào một hơi, rất nhanh ho nhẹ một tiếng: “Thần kỳ thật, cứ như thế đã có thêm một người nhỏ rồi.”
Ôn Như Ý cũng cảm thấy rất thần kỳ, vừa nãy cô mới nhớ lại, sự cố này xảy ra như thế nào, hình như có một lần bọn họ làm quá kịch liệt, không cẩn thận làm hỏng bao, lúc đó chỉ còn một bao cuối cùng thôi, vốn dĩ không muốn làm nữa, nhưng lúc đó đạn đã lên nòng, hai người đều rất khó chịu, lúc đó cô cũng tính thử là đang trong thời kỳ an toàn, vì thế cũng không dùng bao mà chọn xuất ngoài.
Không lẽ trúng vào cái lần đó? Nhưng mà hình như chỉ có một lần thôi, kết quả là một lần đã trúng?
Ôi chao, xem ra sau này thật sự không thể tin thời kỳ an toàn gì đó nữa, đối với họ tỷ lệ trúng thưởng này là một trăm phần trăm đấy, mấy ngày trước cô còn nói với Triệu Tú Hoa là không gấp chuyện con cái đấy, kết quả bây giờ lại vả mặt.
Cô hít sâu một hơi: “Kết quả xét nghiệm m.á.u vẫn chưa có đấy, ai biết được có chính xác hay không?”
“Đương nhiên là chính xác.” Tần Trí Viễn lập tức nói: “Bác sĩ đã nói rồi, chẳng lẽ có thể sai sao?”
Ôn Như Ý trừng anh: “Bác sĩ còn nói chúng ta đi xét nghiệm m.á.u đấy, đâu phải là chắc chắn một trăm phần trăm.”
Đã đến lúc này rồi, Tần Trí Viễn còn có gì mà không thể chắc chắn một trăm phần trăm: “Đương nhiên có thể, lần trước em còn nói anh phải tự tin chút, bây giờ sao em lại không tự tin.”
Ôn Như Ý bỗng chốc bị chặn họng, được thôi, hình như cô đã từng nói như thế, nhưng lúc đó chính là muốn để người đàn ông đừng có giày vò mình mà thôi, nhưng bây giờ đã có con rồi, hình như cô có chút không biết nên làm thế nào khi cơ thể mình có sự thay đổi: “Thế, thế thật sự có thì phải làm sao?”
Tần Trí Viễn: “Đương nhiên là phải sinh.”
Kết hôn sinh con, đương nhiên là phải có, Ôn Như Ý không phải nói là không sinh, mà là sinh xong ai chăm? Ở kiếp trước, từ lúc cô có ký ức cha mẹ cô luôn trong trạng thái cãi nhau, hai người cãi nhau dữ dội xong đều bỏ nhà ra đi, thậm chí thường xuyên bỏ quên cô, cho nên lúc trước cô thường xuyên bị bỏ ở nhà một mình, có thể sống được và đưa xuống nông thôn, cũng là nhờ mạng cô lớn.
Cô chưa từng sinh con bao giờ, cũng không biết làm một người mẹ như thế nào: “Nhưng em không biết chăm trẻ con đấy.”
Tần Trí Viễn vỗ vỗ ngực: “Để anh.”
Ôn Như Ý nhìn anh: “Anh biết sao?”
Tần Trí Viễn ngừng một lúc, nếu nói có biết chăm trẻ con hay không, anh thật sự không biết, nhưng mà khả năng học của anh cũng được: “Anh không biết, nhưng có thể học mà, chút chuyện nhỏ này còn có thể làm khó được anh sao?”
Ôn Như Ý nghe thấy lời này, cũng không kìm được cười nói: “Anh nói được phải làm được đấy, đừng chỉ biết nói suông thôi.”
Tần Trí Viễn gật đầu, không lâu sau, báo cáo xét nghiệm m.á.u đã có, bác sĩ khoa phụ sản cũng đi làm, không ngoài dự đoán, kết quả xét nghiệm giống như những gì bác sĩ lúc trước nói, Ôn Như Ý có thai, có lẽ là khoảng bốn mươi ngày.
Vừa nãy hai vợ chồng đã có đủ thời gian để chuẩn bị tâm lý, bây giờ tâm trạng đã trở lại bình thường, yên lặng nghe bác sĩ dặn dò một số điều khi mang thai, cuối cùng, bác sĩ còn đặc biệt dặn hai người: “Ba tháng đầu thai nhi vẫn chưa ổn định, cấm sinh hoạt vợ chồng, nhớ kỹ .”
Tần Trí Viễn: ...