Mục lục
Thập Niên 70: Cuộc Sống Hạnh Phúc Trên Đảo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi xác định ngày dạm ngõ, ngày hôm sau Tần Trí Viễn cùng với mẹ anh, Khương Nguyệt Anh ra ngoài lựa chọn quà dạm ngõ, lúc hai người ra ngoài, vừa hay gặp anh trai La Văn Văn là La Văn Siêu cũng ra ngoài.

 

Hôm qua La Văn Siêu có nhìn thấy Tần Trí Viễn xách một đống đồ đi ra ngoài, với tư cách là anh em cùng nhau lớn lên từ nhỏ, lại cùng nhau đi lính, anh ta đương nhiên hiểu tình hình của Tần Trí Viễn, bây giờ nhìn thấy anh ra ngoài, bèn kéo anh lại đằng sau nói vài lời: “Cậu thật sự muốn kết hôn với cô gái nhà tư bản kia sao?”

Tần Trí Viễn nghe câu nói này, có chút không vui, anh không hiểu những người này tại sao khi nhắc đến người khác cứ muốn nhắc đến thành phần của người ta, anh lạnh nhạt ừm một tiếng nói: “Cô ấy tên là Ôn Như Ý, không phải tên là cô gái nhà tư bản, lúc trước tôi có nói với cậu rồi.”

 

La Văn Siêu nghe ra được sự không vui trong giọng nói của anh, anh ta ngây người một lát, rất nhanh sửa lại: “Tôi không có ý khác, chỉ là lo thành phần của cô ấy sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của cậu thôi.”

Tần Trí Viễn nhíu mày, nghiêng đầu nhìn anh ta: “Tôi còn không lo chuyện này sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ, cậu lo cái gì?”

La Văn Siêu trực tiếp bị lời nói của anh làm cho tức: “Thế chúng ta không phải anh em tốt sao, tôi đang nhắc nhở cậu, là vì tốt cho cậu.”

Tần Trí Viễn biết đây không phải toàn bộ chân thành của anh ta: “Được rồi, chúng ta cùng nhau lớn lên từ nhỏ, trong đầu cậu nghĩ gì tôi còn có thể không biết sao? Cậu không phải chỉ là tức tôi không nhìn trúng em gái cậu sao, còn quanh co với tôi cái gì?”

Bị nói trúng tim đen, La Văn Siêu bỗng chốc cứng họng, quả thực anh ta có ý này, nhưng cũng không hoàn toàn là như thế, Tần Trí Viễn không thích Văn Văn thì thôi vậy, tốt xấu gì muốn kết hôn cũng phải chọn gia đình có điều kiện tốt chút, Ôn Như Ý đó có chỗ nào tốt, nghe nói mới mười chín tuổi, gia đình lại có thành phần đó, vả lại hình như cái gì cũng không biết làm, đụng một cái là mỏng manh yếu đuối.

“Được, tôi nói không lại cậu, chỉ cần cậu không hối hận là được.” Anh ta nói xong trực tiếp bỏ đi.

Khương Nguyệt Anh nhìn thấy anh ta có chút bực bội rời đi, thắc mắc hỏi Tần Trí Viễn: “Con nói gì với cậu ta vậy, có phải cậu ta bị chọc tức bỏ đi không?”

Tần Trí Viễn cũng không muốn gây phiền phức thêm cho Khương Nguyệt Anh, anh chỉ nói: “Không có, cậu ta chỉ chúc con kết hôn vui vẻ.”

Khương Nguyệt Anh nghe vậy tưởng thật, cũng không hỏi gì thêm, bây giờ đứa con trai sắp bước vào tuổi ba mươi cuối cùng cũng kết hôn, bà ấy phải mau chóng mua đồ đi dạm ngõ, để quyết định hôn sự này, tránh anh đột nhiên lại hối hận, con dâu của bà ấy sẽ chạy mất.

Khác với quà gặp mặt ngày hôm qua, lần này sẽ long trọng hơn nhiều, ngoài thuốc lá, rượu, trái cây, thịt và đồ ngọt như bánh cưới và táo đỏ, họ còn cần mua một số quà gia súc, chuyện này đã bàn bạc trước từ tối qua, cho nên hôm nay họ mang tiền với phiếu đến tòa nhà bách hóa, hai người bận rộn cả buổi trời mới mua đồ xong về nhà.

Sau khi về đến nhà, Khương Nguyệt Anh nghỉ ngơi một lúc rồi đi tìm bà mối, bà mối lần này bà ấy cũng không định tìm người khác nữa, trực tiếp tìm hội phụ nữ bọn họ, dù sao lúc trước cũng là họ giúp đỡ làm mai, sau đó lại gọi chủ nhiệm bộ chính trị của Ủy ban cách mạng bọn họ đi cùng, tổng cộng ngày mai có bốn người đi dạm ngõ.

Mọi thứ đã chuẩn bị ổn thỏa, ngày hôm sau lúc mười giờ, bọn họ xuất phát từ đại viện đơn vị, trên đường không có nhiều xe, cho nên họ chạy xe rất nhanh, nửa tiếng đã đến đại viện của nhà họ Ôn, lần này mang rất nhiều đồ đến, cho nên Tần Trí Viễn đậu xe ở chỗ gần đại viện nhất.

Lúc này bên ngoài đại viện người đi lại rất nhiều, họ vừa xách đồ xuống xe đã thu hút sự chú ý của mọi người, rất nhiều người trong đại viện đã gặp qua Tần Trí Viễn, mặc dù biết hôm nay anh sẽ đến, nhưng một lần nữa gặp anh vào ban ngày, ánh mắt vẫn còn hoang mang.

So với dáng vẻ họ nhìn thấy hôm qua, hôm nay anh đẹp trai hơn, cao to hơn, dáng vẻ hiên ngang, bên cạnh anh còn có ba người trung niên, ăn mặc rất chỉnh chu, rất có khí chất, có dáng vẻ của cán bộ, trong tay họ xách túi to túi nhỏ, bên trong chứa đồ đạc, giống như là mua đồ đón Tết vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK