Quách Đạm uống một hơi cạn sạch trà trong chén, nhẹ giọng hát: "Chuyện hôm qua như nước chảy về đông, đã rời xa không thể giữ được. Còn hôm nay lòng ta lại loạn bởi bao ưu phiền …” Khấu Ngâm Sa cũng chỉ biết lẳng lặng ngồi ở một bên, không tiếp tục quấy rầy hắn. Hoàn toàn chính xác, chuyện trước đây quả thật không thể trở về được nũa, thật giống như nàng cảm có cảm giác Nha hành bây giờ đã hoàn toàn nằm ngoài tầm với của mình. Bởi vì sân khấu sắp đến,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.