Lơ lửng ở bên cạnh Tử Vi Đế Tinh Đạo Quả, Vận Mệnh Chi Luân phóng hào quang nhỏ yếu.
- Ngươi đến cùng là ai.
Bạch Đế cắn răng hỏi, Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ của Tần Quân có thể suy yếu Vận Mệnh lực của hắn, mấu chốt nhất là trong cơ thể Tần Quân tựa hồ cất giấu cái gì, để hắn càng kinh hãi.
Tần Quân cũng không trả lời, chiến lâu như vậy, hắn cuối cùng nhìn thấy cơ hội hàng phục Bạch Đế, sao có thể nói nhảm với Bạch Đế nhiều.
Hồng Mông Đế Kiếm chém ra, kiếm khí nghìn vạn dặm, quét ngang mà đi, ánh sáng chiếu rọi vũ trụ tinh không.
Bạch Đế vô ý thức nâng Vận Mệnh Liêm Đao lên ngăn cản, nhưng vẫn chậm một bước, bị oanh thành tro bụi.
Nhưng một giây sau, Bạch Đế lần nữa khôi phục, huy động Vận Mệnh Chi Luân bổ về phía Tần Quân.
Phương thức chiến đấu của hắn, Tần Quân sớm đã mò thấy, nhắm mắt cũng có thể nhẹ nhõm tránh né.
Theo thời đại chư thiên vũ trụ giáng lâm, đại bộ phận lực chú ý của Vận Mệnh tập trung ở trên người Tần Quân, làm trễ nải hành trình mà mình nên làm, khiến cho Vận Mệnh dần dần yếu bớt, ẩn ẩn có tư thế bị Đại Đạo bài xích.
Đại Đạo tương đương với chủ hệ thống, Vận Mệnh là hệ thống con, nếu hệ thống này không đủ ưu hóa, Đại Đạo sẽ đổi một Vận Mệnh mới.
Đây chính là kết cục Vận Mệnh không muốn nhìn thấy.
Giờ phút này Bạch Đế đã có thoái ý, nhưng hắn cách Mệnh thành quá xa, không cách nào trở lại bên người Vận Mệnh.
Bạch Đế như một phân thân của Vận Mệnh, hơn nữa quan hệ mật thiết, nếu hắn vẫn lạc, Vận Mệnh sẽ bị thương nặng.
Thừa dịp Bạch Đế phân thần, Tần Quân lần nữa thi triển Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ, chôn vùi.
Trong điện quang hỏa thạch, Tần Quân đột nhiên mở mắt, thân hình xê dịch, đi ra ngoài vạn dặm, tay phải lật ra, Vận Mệnh Chi Luân xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
Cùng Vận Mệnh chiến đấu thời gian dài như vậy, Tần Quân chưởng khống Vận Mệnh Chi Luân đã xưa đâu bằng nay.
Hiện nay, đã có thể nhẹ nhõm thôi động Vận Mệnh Chi Luân, chỉ bất quá khoảng cách dùng Vận Mệnh Chi Luân tiến hành Thời Không Xuyên Toa, còn kém một chút.
Ông...
Vận Mệnh Chi Luân rung động kịch liệt, bỗng nhiên bắn ra cường quang, Bạch Đế xuất hiện ở trước mặt Tần Quân, vừa khôi phục thân hình, liền bị cường quang bao lại.
- Đây là cái gì?
Bạch Đế hoảng sợ nói, hắn ngạc nhiên phát hiện mình không thể động đậy.
Vận Mệnh Chi Luân tựa hồ có một cỗ lực lượng thần kỳ, có thể khắc chế Vận Mệnh, để Bạch Đế ngưng kết ở trong Vận Mệnh Chi Luân.
- Hệ thống, tiếp xuống nên làm cái gì?
Trong lòng Tần Quân hỏi, dựa vào Vận Mệnh Chi Luân giam cầm Bạch Đế, đã là cực hạn của hắn.
- Hệ thống sẽ trợ giúp ký chủ.
Hệ thống cấp tốc trả lời, đang khi nói chuyện, Tần Quân chỉ cảm thấy một cỗ năng lượng kỳ dị chảy qua gân cốt bách hải, sau cùng theo lòng bàn tay trái toát ra, rót vào trong Vận Mệnh Chi Luân.
Sắc mặt của Bạch Đế đột nhiên biến đổi.
- A a a...
Tiếng kêu thảm thiết thê lương từ trong miệng hắn truyền ra, vang vọng toàn bộ tinh không, thậm chí để không ít sinh linh ở Đại thế giới phương xa nghe được.
- Không có khả năng, ngươi làm sao có vật kia, không có khả năng! Tuyệt đối không thể!
Bạch Đế điên cuồng nói, thống khổ cực hạn để hắn không dừng kêu thảm thiết.
Từ nơi sâu xa, một ký ức lẫm mà quen thuộc bỗng nhiên từ trong óc Tần Quân nổi lên, vô cùng kỳ dị.