Mục lục
Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe vậy, Bát Nghịch cười lạnh nói:

- Không phải ăn mấy thủ hạ của ngươi sao, cần phải trào phúng như vậy?

Mấy tên?

Tuyền Khải Nữ Hoàng tức giận đến bộ ngực chập trùng, nhưng tu vi của Bát Nghịch mạnh hơn nàng, nàng không dám phát tác tại chỗ, để tránh khỏi tạo thành càng nhiều thương vong

Hưu! Hưu! Hưu.

Từng tiếng xé gió truyền đến, các cường giả của Thương Cảnh thần vực nhao nhao tụ tập đến, bao bọc vây quanh Bát Nghịch, người đến cơ hồ đều là Đại Diễn Thần Chi, thậm chí có không ít sinh linh cách Chí Thượng Thủy Nguyên Chủ chỉ thiếu chút nữa, tất cả đều nhìn chằm chằm Bát Nghịch

Toàn bộ sinh linh trong tinh không đều dọa đến tránh xa, các tiên đảo càng vắng vẻ không người.

- Gần đây có một ít dị loại cãi lời Đế Đình ta, có người nói bọn hắn ẩn ở Thương Cảnh thần vực, không biết ngươi có tung tích của bọn hắn hay không?

Bát Nghịch nhìn chằm chằm Tuyền Khải Nữ Hoàng hỏi, ở dưới sự che chở của Lý Nguyên Bá, khí tức của đám người Tần Quân đều đã biến mất, nàng tự nhiên không cảm giác thấy

Nàng dùng ngón tay quấn quanh mái tóc của mình, lộ ra tư thái lười biếng, chỉ là khuôn mặt xấu xí để cho người ta buồn nôn

Tuyền Khải Nữ Hoàng trầm giọng nói:

- Chỗ ta không có tung tích của bọn hắn, ngươi đi đi!

Kỳ thật Thương Cảnh thần vực không yếu, nhưng gần đây gặp phải địch nhân đều rất mạnh, để cho nàng không thể không nhịn.

- Thật sao? Ta có thể ở lại hay không, gần đây có chút đói.

Bát Nghịch lau đi máu tươi ở khóe miệng, dử tợn hỏi.

- Lưu em gái ngươi, cút đi!

Đúng lúc này, tiếng mắng của Lý Nguyên Bá từ trong Nữ Hoàng cung truyền ra.

Ngay sau đó đám người Tần Quân liền bay ra.

- Là các ngươi!

Bát Nghịch nheo mắt lại, trận chiến ở Táng Ma sơn, tên Đại Đế chạy trốn kia đã lưu hình ảnh của đám người Tần Quân, trên dưới Đế Đình đều biết, cho nên nàng liếc mắt là có thể nhận ra

Lý Nguyên Bá nhìn chằm chằm nàng nói:

- Cút, hoặc là chết!

Bát Nghịch không những không giận mà còn cười nói:

- Muốn ta lăn? Ta vừa lúc muốn bắt các ngươi!

Đang khi nói chuyện, toàn thân nàng run lên, một tầng ngân quang hiện lên ở mặt ngoài thân thể, giống như một tầng áo giáp trong suốt

Nàng triệt để bạo phát khí thế của mình, chấn động hết thảy tiên đảo ở trong tinh không

Chí Thượng Thủy Nguyên Chủ Tạo Hóa cửu trọng!

Cường Đại đến cực hạn!

- Chết!

Lý Nguyên Bá tức giận gào thét, vận dụng Bất Hủ Thần lực.

Nhưng mà toàn thân Bát Nghịch nổi lên gợn sóng ngân sắc, không có bỏ mình.

- Đối phương có chuẩn bị mà đến.

Tần Quân hí mắt nói, cho dù có chuẩn bị mà đến, hắn cũng không sợ.

- Nguyên Bá, giết nàng.

Tần Quân hạ lệnh, thoại âm rơi xuống, Lý Nguyên Bá thuấn di đến trước mặt Bát Nghịch, đấm ra một quyền.

Bát Nghịch đến không kịp né tránh, bị Lý Nguyên Bá đánh trúng, không gian nghiền nát, nàng bị đánh nhập Thời Không loạn lưu, không thấy tăm hơi.

- Đây là bảo vật gì.

Lý Nguyên Bá nhíu mày, cảm giác hữu quyền có chút đau đớn.

Tầng ngân quang trên mình Bát Nghịch không đơn giản, có thể phòng ngự Bất Hủ Thần lực của hắn

Lúc này, Tuyền Khải Nữ Hoàng đi tới bên cạnh Tần Quân, gấp giọng nói:

- Các ngươi đi nhanh, Bát Nghịch chưa bao giờ hành động đơn độc.

Nàng dù sao cũng là đứng đầu một vực, Đế Đình không có khả năng ở trước mặt mọi người giết nàng, dù sao Đế Đình rất thích giữ mặt mũi

Tần Quân nhìn nàng cười nói:

- Trẫm không thích trốn, Đế Đình lại như thế nào, trẫm chính là Thiên Đế, ai ngăn giết kẻ đó!

Đế Đình lại như thế nào!

Đáng chết liền giết!

- Thiên Đế? Hừ, loài bò sát tự đại!

Đúng lúc này, một thanh âm tràn ngập khinh miệt truyền đến, mang theo một cổ uy áp kinh khủng diệt tuyệt hết thảy, để tiên đảo chung quanh Nữ Hoàng cung nát bấy, vô số sinh linh chết thảm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK