Mục lục
Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá càng huy quyền hô to thống khoái

Thông Thiên giáo chủ mặt không biểu tình, vẫn thúc giục Tru Tiên Kiếm Trận, về phần Triệu Thời Thần, chạy trốn liền chạy, hắn cũng không có truy sát, dù sao trên thân Triệu Thời Thần còn có đồ vật Tần Quân muốn.

Đợi những sinh linh lòng mang sát niệm kia đều hình thần câu diệt, Tần Quân mới mở miệng nói:

- Được rồi, Thông Thiên, dừng tay đi.

Nghe vậy, Thông Thiên giáo chủ thu tay lại, Tru Tiên Kiếm, Lục Tiên Kiếm, Hãm Tiên Kiếm, Tuyệt Tiên Kiếm cùng Tru Tiên Trận Đồ bay vào trong tay áo của hắn, ức vạn kiếm khí tán đi

Đây chỉ là một loại sát chiêu biến hóa của Tru Tiên Kiếm Trận, còn có rất nhiều biến hóa Thông Thiên giáo chủ chưa thi triển

Chỉ như vậy cũng đầy đủ chấn nhiếp Ngự Thiên Thần Triều!

Trung ương thành lâm vào trong yên tĩnh quỷ dị, sắc mặt của Triệu Thời Thần âm trầm đến sắp chảy ra nước, lại đối mặt Tần Quân, hắn cũng không biết nên mở miệng như thế nào, trong lòng vô cùng tức giận

Thông Thiên giáo chủ trở lại bên người Tần Quân, khí tức bình thản, tựa hồ như không có thi triển Tru Tiên Kiếm Trận.

Tần Quân lạnh lùng nhìn Triệu Thời Thần, ném một câu liền rời đi:

- Sự tình giao phó ngươi, đừng quên.

Nhìn bọn hắn bay về phía trung ương thành, Triệu Thời Thần nắm chặt song quyền, lên cơn giận dữ

Nhưng vì diệt trừ Âm Dương Nguyên Đế, hắn nhất định phải nhẫn

Những sinh linh may mắn còn sống sót kia nhao nhao bỏ chạy, sợ Tần Quân hối hận, vừa rồi Tru Tiên Kiếm Trận để bọn hắn ở trong một đoạn thời gian rất dài sau này không cách nào quên, hoảng sợ xâm nhập linh hồn

- Đông Phương!

Triệu Thời Thần trầm giọng nói, thoại âm rơi xuống, Đông Phương Quang Kiếp xuất hiện ở bên cạnh hắn, trong mắt khó mà che giấu chấn kinh.

- Sửa sang lại tung tích của Âm Dương Nguyên Đế phân thân, mang cho Thiên Đế!

Tần Quân muốn chủ động trêu chọc Âm Dương Nguyên Đế, vậy Triệu Thời Thần liền thành toàn hắn!

- Vâng!

Đông Phương Quang Kiếp đáp.

Trong một đại môn thông hướng Hồng Mông, bay vào hai bóng người, chính là Lý Họa Hồn cùng Đọa Lạc

- Vì sao chúng ta phải tới nơi này?

Lý Họa Hồn nghi hoặc hỏi.

Khí tức của Âm Giới để hắn rất không thoải mái, muốn rời đi

Đọa Lạc trả lời nói:

- Cực Đế vừa đi, tình cảnh của chúng ta ở Hồng Mông nguy hiểm, chỉ có thể đến Âm Giới, nghe nói Âm Giới có Thủy Nguyên chi tinh, nếu chúng ta có được, thực lực sẽ càng mạnh.

- Mặt khác, nơi này ác niệm càng đậm, rất tốt cho ta.

Sinh linh Âm Giới, phần lớn tràn ngập cừu hận với Hồng Mông cùng Hỗn Độn, nơi này nhìn như hòa bình, kì thực tràn ngập ác niệm

Dù sao phần lớn sinh linh Âm Giới đều từng chết qua.

Lý Họa Hồn nhíu mày, để hắn bồi Đọa Lạc tới, hắn lập tức khó chịu nói:

- Ta mới không bồi ngươi!

Dứt lời, hắn quay người muốn ly khai

- Chờ một chút, nghe nói Âm Giới có Hồn Sơ chi địa, bên trong có Linh Hồn Ấn Ký của toàn bộ sinh linh, bao quát sinh linh đã vẫn lạc, nếu như lợi dụng Thủy Nguyên chi tinh, muốn phục sinh ai đều có thể!

Đọa Lạc mở miệng, lời vừa nói ra, thân ảnh của Lý Họa Hồn run lên, lập tức cứng ngắc.

Lý Họa Hồn quay đầu hỏi:

- Lời ấy thật chứ?

- Truyền thuyết không có lửa thì sao có khói.

Đọa Lạc cười trả lời, để Lý Họa Hồn lâm vào trong trầm tư

- Các ngươi muốn đi chỗ nào?

Đúng lúc này, thanh âm của Hồng Quân bỗng nhiên truyền đến, để sắc mặt của hai người kịch biến

Lại là gia hỏa này, đúng là âm hồn bất tán!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK