Tần Quân hiếu kỳ, nhưng không có cảm giác được nguy hiểm.
Nói đùa, coi như đến mười triệu Hỗn Độn Thần Chủ, hắn cũng không để vào mắt.
Phân Thân Đại Đạo của hắn, có thể hóa thành trăm vạn phân thân, trăm vạn Tần Quân, thực lực tương đương bản tôn, phóng tầm mắt nhìn Hồng Mông, có mấy thế lực có thể ngăn cản?
- Chậc chậc, không nghĩ tới ngươi có thể tiêu diệt Hỗn Độn Thần Tôn, vì sao ngươi tìm ta, chẳng lẽ ngươi biết ta?
Thiên Nguyên Đại Đế nhìn chằm chằm Tần Quân, nhiều hứng thú hỏi.
Chưởng khống 100 ngàn Hỗn Độn Thần Chủ, khiến cho lòng tự tin của hắn bạo rạp, bởi vì bên người còn có Tạo Hóa Thái Hư Tôn phụ tá.
Cho dù là Hỗn Độn Thần Tôn, cũng đánh không lại tất cả Hỗn Độn Thần Chủ liên thủ.
- Huynh đệ của ngươi Thiên Thống thỉnh cầu trẫm tới cứu ngươi.
Tần Quân trả lời, thần sắc hờ hững, hắn cũng nhìn ra Thiên Nguyên Đại Đế có địch ý.
- Thiên Thống? Hừ, gia hỏa không quả quyết, ngươi đã là hắn mời tới, vậy ta tha cho ngươi một mạng.
Thiên Nguyên Đại Đế hừ lạnh một tiếng, tựa hồ rất phản cảm với Thiên Thống Đại Đế, nhưng nửa câu nói sau lại bán rẻ quật cường của hắn.
- Thả trẫm?
Tần Quân cười, quả nhiên là không biết trời cao đất rộng.
Tôn Ngộ Không nhe răng nhếch miệng, cười nói:
- Bệ Hạ, để cho ta đánh nổ hắn đi!
Tay phải hắn nắm lấy Hư Không Ma, tay phải khiêng Kim Cô Bổng, một bộ kìm nén không được.
- Đánh nổ ta?
Thiên Nguyên Đại Đế phảng phất như nghe được chuyện cười, 100 ngàn Hỗn Độn Thần Chủ càng bộc phát ra khí thế.
Oanh một tiếng!
Tiểu vũ trụ trực tiếp bị oanh bạo, vô số Hồng Mông nguyên khí, Hỗn Độn chi khí tràn vào, toàn bộ sinh linh lần nữa trở lại Hồng Mông Tinh Không.
Thiên Nguyên Đại Đế cười lạnh nói:
- Các ngươi biết thủ hạ Hỗn Độn Thần Chủ của ta mạnh bao nhiêu sao?
- Bằng một cọng lông của ta không?
Tôn Ngộ Không không cam lòng yếu thế hỏi.
- Ngu muội!
Thiên Nguyên Đại Đế hừ lạnh một tiếng, ngay thời điểm hắn chuẩn bị hạ lệnh đại chiến, một cỗ khí tức vô cùng bàng bạc từ chỗ sâu trong Hồng Mông truyền đến
Tần Quân cũng không nhịn được quay đầu nhìn lại, bởi vì cỗ khí tức này quá mức cường đại.
Ngoại trừ Khánh Đế cao thâm mạt trắc, Tần Quân cảm thấy không người có thể so sánh với đối phương.
Một giây sau, ánh mắt của Tần Quân ngưng tụ.
Người đến chính là Cực Đế!
Cực Đế mặc hắc bào, trên bào in đường vân quỷ dị, như Mãng Long đang vặn vẹo, tóc tai bù xù, hơi cúi đầu, khiến cho hai mắt nhìn vô cùng sắc bén.
Hắn dạo bước mà đến, một bước ức dặm, mỗi đạp một bước, khí tức cất cao.
- Là hắn!
Nhiễm Mẫn trừng to mắt, Cực Đế này so sánh với Cực Đế ở trong Vạn Đạo Sát Lộ càng mạnh
Thậm chí để hắn có loại cảm giác ngày đêm khác biệt.
Ánh mắt của Ma Cảnh Thương cũng nhìn về phía Cực Đế, ánh mắt phức tạp.
Ngoại trừ Tần Quân, có hai người để hắn không thể không phục, đó chính là Cực Đế cùng Tô Đế
Đồng dạng từ Thiên Đế Vị Diện đi ra, Cực Đế đã thành tựu Bất Bại Đại Đế, chính là Bất Bại Đại Đế duy nhất của Hồng Mông trong 5000 ức năm qua!
Dù Tô Đế chưa đoạt được vị trí Bất Bại Đại Đế, nhưng tiềm lực vô hạn, bởi vì hắn chưa từng thua qua Cực Đế
- Ngươi là ai?
Thiên Nguyên Đại Đế nhìn chằm chằm Cực Đế, trầm giọng hỏi.
Một Hỗn Độn Thần Chủ tu vi Tạo Hóa Thái Hư Tôn trừng to mắt, phảng phất như phàm nhân gặp quỷ, run giọng nói:
- Bất Bại Đại Đế Cực Đế.
- Cực Đế?
Thiên Nguyên Đại Đế giật mình kêu lên, lúc này vội nói:
- Rút lui!
Nói xong, hắn quay người tiến nhập trong khe không gian, dẫn đầu chạy trốn.