Thanh âm hệ thống nhắc nhở đi theo vang lên, Tần Quân kiên nhẫn chờ đợi.
Nhậm Ngã Tiếu vì hắn cùng Thần Thoại Hệ Thống hi sinh, hắn tự nhiên muốn phục sinh.
Chỉ là hắn rất ngạc nhiên, vô số năm sau, tu vi của Nhậm Ngã Tiếu chỉ là Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ cảnh?
Khẳng định không có khả năng!
- Đinh! Cơ Hạo Dạ thành công biến thành Thần Ma, phải chăng phóng thích?
- Trước không phóng thích.
- Đinh! Chúc mừng ký chủ thành công phục sinh Thần Ma Nhậm Ngã Tiếu! Phải chăng phóng thích?
- Phóng thích.
Tần Quân phân phó nói:
- Điều ra bảng thuộc tính của Nhậm Ngã Tiếu!
- Nhậm Ngã Tiếu, đến từ Thần Thoại không biết!
- Thân phận: Thủy Nguyên Thần!
- Tu vi: Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ cảnh hậu kỳ!
- Công pháp: Bất Diệt Thánh thân! Thủy Nguyên Thần Công!
- Thần thông: Diệt Tuyệt Thần Đao! Hồng Mông bá chưởng! Uống Phá Hỗn Độn! Chưởng Khống Âm Dương! Càn Khôn Vô Cực chân! Vô Cực Vô Sinh!
- Độ trung thành: 100!
Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ cảnh hậu kỳ?
Tần Quân chau mày, có chút không vừa ý.
Lúc này, một bóng người xuất hiện ở trước mặt hắn, phong lưu phóng khoáng, áo trắng nhẹ nhàng, chính là Nhậm Ngã Tiếu.
Vẫn như cũ là bộ dáng phóng khoáng ngông ngênh kia, biểu lộ bình tĩnh, tựa hồ không kinh ngạc mình được phục sinh, hắn quan sát hai tay, ngẩng đầu cười nói với Tần Quân:
- Coi như tiểu tử ngươi có lương tâm.
Từ câu nói này liền có thể phỏng đoán, hắn đã sớm biết Thần Thoại Hệ Thống có công năng phục sinh
- Ngươi gọi trẫm là cái gì?
Tần Quân nâng chung trà lên, một bên thổi nhiệt khí, một bên hững hờ hỏi.
- Tiểu tử, thế nào?
Nhậm Ngã Tiếu nhướng mày cười nói, biểu lộ giống như đang gây hấn với trêu tức
- Ừm?
Tần Quân liếc mắt nhìn hắn, chỉ như vậy, không có sát khí, không có uy áp, lại để Nhậm Ngã Tiếu sửng sốt.
Cái ánh mắt này.
Nhậm Ngã Tiếu động dung, hai mắt luôn luôn bình tĩnh loé lên dị quang, toàn thân run rẩy.
- Là ngài…
Nhậm Ngã Tiếu nuốt một ngụm nước bọt, run giọng hỏi, có thể thấy được nội tâm của hắn có bao nhiêu kích động
- Không sai, là trẫm, ở trong khoảng thời gian trẫm không có khôi phục ký ức này, ngươi dám xưng trẫm là tiểu tử?
Tần Quân đặt chén rượu xuống, giận dữ hỏi.
Dọa đến Nhậm Ngã Tiếu vội vàng quỳ xuống, hắn không sợ hãi, ngược lại hưng phấn kích động, nói:
- Phụ Thần! Ngài rốt cục về rồi!
Nguyên Sơ thất thần chính là Tần Quân sáng tạo, Nhậm Ngã Tiếu tương đương với Tần Quân, nhưng bởi vì hồn phách độc lập, sớm ở Nguyên Sơ kỳ, bọn hắn liền xưng Tần Quân là Phụ Thần.
- Mau dậy đi, vì sao ngươi yếu như vậy?
Tần Quân tức giận nói, nghe vậy, Nhậm Ngã Tiếu đứng dậy, cười hắc hắc nói:
- Không có cách, ta đang tránh né lực chú ý của Thủy Nguyên Thần còn lại a, đây là phân thân của ta, bản tôn ta bị phong ấn, hồn phách chuyển di ở trên phân thân, để Chư Thần không thể nhận ra, man thiên quá hải, chờ ta trở về, bản tôn giải phong ấn, thực lực liền sẽ trở về.
Đang khi nói chuyện, hắn không ngừng dò xét Tần Quân, so với lúc Tần Quân biến mất, khí tức vô cùng đáng sợ.
Không hổ là Phụ Thần, vẫn như cũ cao thâm mạt trắc.
- Vì sao phải giấu diếm bọn hắn?
Tần Quân nhíu mày hỏi, xem ra sau khi hắn rời đi, các Thủy Nguyên Thần cũng không hài hòa
Nhậm Ngã Tiếu bắt đầu giải thích, thuận tiện vì Tần Quân giảng thuật sau khi hắn rời đi phát sinh hết thảy, chính là bí mật kinh thiên của Hồng Mông.
Trong Tinh Đạo bảy màu.